“Đúng đó, chính là chồng cô đó!”
Cô y tá nghi ngờ nhìn Tô Lạc Ly, mặc dù toàn bộ bọn họ.
đều bị cảnh cáo nghiêm trọng, không được nói cho Tô Lạc Ly chuyện về Ôn Khanh Mộ, thế nhưng, chỉ một câu “chồng cô” vẫn không có vấn đề gì.
Chỉ là không nói cho cô, chồng của cô chính là Ôn Khanh Mộ – thiên tài game nổi tiếng toàn cầu là được.
“Chồng tôi đến rồi?
“Đúng vậy! Chồng cô ở cạnh chăm cô suốt ba ngày ba đêm đó, cô không biết đâu, lúc đó cô sốt tới bốn mươi độ, nhiệt độ cao nhất của con người cũng là bốn mươi độ, đưa tới muộn thêm chút nữa, đoán là đầu cô cũng bị nóng hỏng rồi, cô không thấy dáng vẻ lo lắng lúc đó của chồng cô đâu”
“Anh ta rất lo lắng sao?” Tô Lạc Ly dứt khoát buông thìa xuống.
“Lo đến chết đi được ý, còn mắng các bác sĩ một trận, nửa bước không rời cô, cho cô uống thuốc, tối đến còn ôm cô ngủ, ngưỡng mộ cô quá đi”
Cô y tá chu miệng, ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ.
Tô Lạc Ly cúi đầu, nghĩ kĩ lại, dường như lúc cô mơ mơ: hồ hồ có hé mở mắt, từng thấy có người ở bên cạnh giường mình.
Chỉ tiếc là lúc đó, trước mắt cô toàn là sương mờ, nhìn thế nào cũng không nhìn rõ.
“Đúng tôi, còn có một chuyện rất là hay, mấy ngày nay cô đến kì sinh lý, cứ kêu đau bụng mãi, dọa chồng cô sợ chết khiếp, anh ấy lập tức gọi bác sĩ tới, cứ nói cô có vấn đề, kết quả bác sĩ nói với anh ấy, cô chỉ là đau bụng kinh mà thôi, anh ấy còn hỏi bác sĩ có cách nào không cơ”
Cô y tá che miệng cười.
Tô Lạc Ly cũng ngại ngùng cúi đầu, mặt ửng đỏ.
“Đau..”
“Đau ở đâu…”
“Đau bụng..”
Cô mơ hồ nhớ đoạn hội thoại này, còn nhớ dường như buổi tối anh còn ôm cô ngủ.
“Có phải tôi làm phiền cô không, cô mau ăn cháo đi, ăn rồi cơ thể mới có sức” Cô y tá nghĩ nghĩ, kéo ngăn kéo lấy điện thoại ra: “Điện thoại của cô ở đây nhé.”
“Cảm ơn cô”
“Đừng khách sáo, có chuyện gì thì gọi t: chuyên phụ trách phòng bệnh này của cô” Cô y tá nói xong liền đẩy xe thuốc rời đi.
Tô Lạc Ly ăn cháo, láy điện thoại ra, phát hiện có một tin ‘wechat chưa đọc.
“Tối nay tôi về” Chồng gửi.
Thế này thì không sai rồi, chắc chắn là buổi tối anh ta về, phát hiện bản thân cô bị sốt, mới đưa cô tới bệnh viện.
Thì ra không có chút quan hệ nào với cái cô Triệu Ni Ni kia, vậy mà cô ta dám mặt dày đòi cô tiền thưởng!
Tô Lạc Ly nghĩ nghĩ, gửi cho chồng mình một tin nhắn: “Cảm ơn”
Vốn nghĩ rất lâu anh mới trả lời, cô vừa chuẩn bị cất điện thoại đi, tin nhắn trả lời đã tới.
“Đỡ hơn chưa?”
“Đỡ nhiều rồi”
“Muốn ăn gì bảo giúp việc chuẩn bị, chỗ nào không thoải mái thì tìm y tá”
Trong lòng Tô Lạc Ly cảm thấy ấm áp.
“Biết rồi, hai ngày nữa tôi về đoàn phim quay phim”
“Đã biết”
Sau khi Tô Lạc Ly nghĩ đi nghĩ lại, gửi một câu: “Chúng ta có thể gặp mặt không?”
Sau khi gửi tin nhắn đi, hồi lâu mới thấy trả lời: “Vẫn chưa đến lúc”
Tô Lạc Ly không gượng ép, anh nói chưa đến lúc, cũng có nghĩa là sẽ có lúc bọn họ sẽ gặp mặt.
Cô ôm điện thoại vào ngực, lần đầu tiên cảm thấy chồng của mình cũng không phải máu lạnh như thế, lần đầu tiên cảm thấy cô cũng là người đã có chồng rồi.
Hai ngày sau, Tô Lạc Ly căn bản đã khỏi, yêu cầu vài lần, cuối cùng bác sĩ cũng cho phép cô xuất viện.
Ngày xuất viện, Tô Lạc Ly đã thay sang quần áo của mình, lúc đang chuẩn bị đi, cô y tá phụ trách chăm sóc cô mới cầm một hộp thuốc mini đi vào.
“Lại đây, đây là thuốc cảm, đây là thuốc hạ sốt, đây là thuốc tiêu chảy, đây là thuốc đau đầu, đây là thuốc thông máu tan bầm..”
Cô y tá đếm một lượt