“Hôm nay nếu không có anh bảo vệ thì mọi
việc sẽ không được thuận lợi như vậy?
“Em không trách anh à?”
Ôn Khanh Mộ vẫn lo Tô Lạc Ly sẽ nổi giận, dù sao trước đó hai người họ cũng đã nói rõ với nhau là anh không được nhúng tay vào chuyện này.
“Anh giúp em mà em lại còn trách anh, em đâu phải người ngang ngược như thế?”
“Trước kia em ngang ngược như thế đấy, anh giúp em mà em còn trách anh!” Ôn Khanh Mộ bắt đầu tính nợ cũ.
“Vậy hôm nay em cũng ngang ngược luôn!”
Tô Lạc Ly bĩu môi.
“Được rồi, được rồi, anh không nói nữa!”
Ôn Khanh Mộ đầu hàng ngay lập tức.
một phía khác, có vài người lại không dễ chịu chút nào.
Sau khi Tô Lạc Ly và Mục Nhiễm Tranh rời đi, lễ cưới chỉ có thể kết thúc vội vàng, sau đó là phần tiệc cưới.
Sang phần tiệc cưới, nhiều khách khứa đã bỏ đi rồi, gia đình Tô Nhược Vân quá quắt khiến vài người căm ghét, thể là rời đi luôn.
Hội trường tiệc cưới to như thế mà cuối cùng chỉ còn hơn nửa khách mời ở lại.
Nhưng Tô Nhược Vân vẫn phải gượng cười vui vẻ.
Vẻ mặt của Lâm Thanh Phượng cũng lộ vẻ tức giận.
Đến khi tiến hết khách khứa đi rồi, bà ta ngồi phịch xuống ghế.
“Lần này, nhà họ Mộ Dung chúng tôi mất hết