Cố rón rén ngồi dậy, vào nhà vệ sinh.
Cô vẫn chưa tỉnh táo hoàn toàn, khi cô đang định về phòng ngủ tiếp thì bỗng cảm thấy buồn nôn.
Muốn nôn nhưng không nên được gì.
Chuyện gì thế này?
Tình trạng này chưa xuất hiện bao giờ!
Không biết có phải là vì lần đầu tiên sảy thai vì nguyên nhân mà ngay cả cô cũng không biết hay không, cô lập tức về phòng với tâm trạng lo lắng, cầm điện thoại lên, xem ghi chép chu kỳ kinh nguyệt của mình!
Lúc này Tô Lạc Ly mới phát hiện kinh nguyệt của cô đã trễ một tuần.
Tô Lạc Ly mừng tít mắt.
Bởi vì lần trước mang thai, đến tận lúc sảy thai cô cũng không biết mình mang thai cho nên bây giờ cô bắt đầu vô cùng cần thận.
Bởi vì thời gian còn sớm, Tô Lạc Ly chui vào chăn, nhìn Ôn Khanh Mộ đang ngủ say bên cạnh, rúc vào trong lòng anh.
Cô nghĩ thầm, ngủ thêm một lát sau đó sẽ nói tin này cho Ôn Khanh Mộ.
Ai ngờ đến khi cô tỉnh lại, Ôn Khanh Mộ đã không còn ở bên.
Buổi sáng thức dậy nhìn thấy Tô Lạc Ly, khóe miệng Ôn Khanh Mộ nở nụ cười ngọt ngào, anh không đành lòng đánh