Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 52


trước sau

Tô Lạc Ly vốn định thừa dịp chuồn mất, nghe thấy tiếng.

“chị” này liền khiến cô nổi da gà, quả thật là đen như chó.

mài Cô mim cười quay lại, liền thấy cặp nam nữ chính được rất nhiều người khen là trai tài gái sắc hôm nay.

Mộ Dung Dịch mặc vest màu đen, biểu cảm lạnh lùng y như trước đây.

Tô Nhược Vân mặc váy cưới màu trắng, óng ánh sống động, quả thật khiến không biết bao người lóa mắt “Chị, chị đang định đi sao? Còn chưa uống rượu bọn em mời, sao đã muốn rời đi rồi?” Tô Nhược Vân mỉm cười, quả thật là tiểu thư khuê các.

“Tôi có chút chuyện phải quay về”

“Vậy uống một ly rồi hãng đi, chị là chị ruột của em đó, hôm nay là ngày vui của em, sao chị có thể vắng mặt chứ?”

Tô Nhược Vân nhấc ly rượu, vì hai người vẫn luôn mời rượu, bên cạnh còn có người phụ trách bưng rượu và ly.

Tô Nhược Vân trực tiếp lấy một ly rượu trên khay chuẩn bị đưa cho Tô Lạc Ly.

Tô Lạc Ly nhanh mắt, vừa đẹp có một nhân viên phục vụ bê rượu đi qua, cô nhanh chóng lấy một ly trên khay.

Rượu Tô Nhược Vân mời, sao cô dám uống chứ?

Nhớ năm đó Tô Nhược Vân hạ thuốc cô, khiến cô mất thể diện trước nhà Mộ Dung, suýt chút nữa đã quan hệ với người làm của nhà Mộ Dung, từng chuyện, từng chuyện, đều đang nhắc nhở cô mở to mắt mà nhìn.

Tô Lạc Ly cụng ly với Tô Nhược Vân, một hơi uống hết: “Người chị này đủ thành ý chứ, em gái thân yêu, em rể?”

Lúc nói lời này, Tô Lạc Ly nhìn Mộ Dung Dịch.

Nghe tiếng em rể này, Mộ Dung dịch cảm thấy bản thân bị đâm một cái, cô thật sự buông bỏ rồi sao?

“Hài lòng” Anh lạnh lùng mở miệng, đi thẳng về phía trước, không hề nhìn Tô Lạc Ly.

Tô Nhược Vân khẽ cười, đi tới bên cạnh Tô Lạc Ly, nói nhỏ bên tai cô: “Có phải rất buồn không? Đến nhìn mà anh ấy cũng không nhìn chị một cái?”

“Không có gì đáng buồn cả, tôi mừng còn không kịp!”

“Haha, chị đúng là chết rồi còn cứng miệng, nếu không phải tôi, tất cả mọi thứ hôm nay đều là của chị, chị gái thân yêu của tôi”

Tô Nhược Vân võ vai Tô Lạc Ly, lập tức đuổi theo Mộ Dung Dịch.

Tô Lạc Ly lặng lẽ thở dài một hơi.

Ngay khi cô chuẩn bị rời đi, bỗng cảm thấy đầu hơi choáng váng.

Không đúng!

Cô cảm thấy không đúng!

Chỉ một ly rượu, không có khả năng cô sẽ thấy thế này!

Lễ nào là…

Tô Nhược Vân này quả thật nhìn rõ ý nghĩ của cô! Biết cô chắc chắn sẽ đề phòng, cố ý dặn nhân viên phục vụ đúng lúc đi qual Rất có khả năng, trong những ly rượu của nhân viên kia đều bỏ thuố!

c Không được, cô bắt buộc phải lập tức rời đi.

Tô Lạc Ly vốn định sải bước rời đi, nhưng lại ngồi phịch lên ghế, tác dụng của thuốc này không khỏi quá mạnh đi?

Nhà vệ sinh!

Cô bắt buộc phải vào nhà vệ sinh nôn ra chỗ rượu vừa rồi! Có lẽ còn có chút tác dụng!

Tô Lạc Ly nhìn quanh bốn phía, lúc này có một nhân viên phục vụ đi tới: “Tiểu thư, cần giúp gì không?”

“Nhà vệ sinh, nhà vệ sinh ở đâu?”

“Nhà vệ sinh ở bên kia, cần tôi dẫn cô qua không?” Nhân viên phục vụ dùng tay chỉ.

“Không cần!” Giờ cô không tin ai đượ!

c Tô Lạc Ly bám vào ghế, miễn cưỡng đứng lên, lảo đà lảo.

đảo bám vào tường, chuẩn bị đi vào nhà vệ sinh.

Thế nhưng, tác dụng của thuốc vượt xa tưởng tượng của cô, đầu nặng trịch, chân tay lại nhẹ bãng, chỉ muốn có chiếc giường liền lập tức nằm xuống.

Nhân viên phục vụ vừa rồi liền đi tới: “Tiểu thư, cô uống say rồi sao? Tôi lập tức dẫn cô vào nhà vệ sinh”

Nhân viên phục vụ tóm lấy cánh tay Tô Lạc Ly, Tô Lạc Ly theo bản năng hất ra, nhưng nhân viên này túm rất chặt, gần như là kéo Tô Lạc Ly đi.

Tửu lượng của Mộ Dung Dịch cũng không quá tốt, nhưng trường hợp như hôm nay, người đến đều là ông chủ lớn hoặc người có danh vọng, anh ra không uống cũng phải uống.

Vốn là có người đỡ rượu cho

anh ta, nhưng không biết vì sao, dường như Mộ Dung Dịch đều tự mình uống, lần nào cũng một hụm lớn, thậm chí là cả một ly.

Không lâu sau, anh ta cũng loạng choạng, hơi say.

“Anh Dịch, anh uống không ít rồi, hay là em ứng phó trước, anh lên phòng trên tầng nằm một lúc?” Tô Nhược.

Vân đỡ lấy Mộ Dung Dịch. . ||||| Truyện đề cử: Nàng Dâu Cực Phẩm |||||

Sắc mặt Mộ Dung Dịch rất khó coi, nghe Tô Nhược Vân nói vậy, anh ta gật đầu.

“Vậy em gọi người đỡ anh lên đó, hai người chúng ta đều không ở đây thì không phải phép, em ở lại tiếp tục mời rượu.”

Mộ Dung Dịch lại gật đầu, Tô Nhược Vân vẫy tay với nhân viên phục vụ, hai người gật đầu với nhau, nhân viên phục vụ liền đỡ Mộ Dung Dịch rời đi.

Vừa rời khỏi sảnh tiệc, Mộ Dung Dịch liền vào nhà vệ sinh nôn một hồi, nhân viên phục vụ ở bên cạnh chăm SÓC.

“Thiếu gia Mộ Dung, cậu uống nhiều quá.”

Nôn xong, nhân viên phục vụ liền đỡ Mộ Dung Dịch lên tầng.

Toàn bộ khách sạn ngày hôm nay đều thuộc về nhà Mộ Dung, bất kì phòng trống nào đều có thể vào ở, nhưng.

nhân viên phục vụ lại cứ dẫn Mộ Dung Dịch lên vài tầng.

Chuyện này khiến Mộ Dung Dịch không khỏi cảm thấy kì lạ, lẽ nào có người cố ý sắp xếp?

Muốn nhân cơ hội anh ta say rượu đưa anh đến chỗ nào.

đó?

Lòng nghi ngờ của Mộ Dung Dịch trước giờ đều rất nặng, anh ta không thể không nghi ngờ, nhưng vẫn mặc nhân viên phục vụ dìu đi.

Nhân Viên phục vụ đưa Mộ Dung Dịch tới trước cửa một căn phòng, vừa vào phòng, Mộ Dung Dịch liền thấy một đôi giày.

Đôi giày này?

Hình như là của Tô Lạc Ly!

Đúng vậy, cho dù ánh mắt anh ta dừng trên người Tô Lạc Ly không lâu, nhưng Tô Lạc Ly mặc gì đeo gì, anh ta nhớ rất rõ ràng.

Lế nào Tô Lạc Ly muốn nối lại tình xưa?

Mộ Dung Dịch mím môi cười, đẩy nhân viên phục vụ xông thẳng vào phòng ngủ.

Nhân viên phục vụ liên đóng cửa rời đi.

Mộ Dung Dịch đẩy cửa phòng ngủ ra, quả nhiên trên giường lớn trong phòng ngủ có một người con gái đang nằm, lễ phục màu hồng, đúng là Tô Lạc Ly!

“Ly Ly…”

Mộ Dung Dịch lảo đảo đi tới bên giường, trực tiếp nhào lên người Tô Lạc Ly.

Anh ta nhẹ nhàng xoa mặt cô.

“Ly Ly, sao thế? Thấy lễ đính hôn mà tôi chuẩn bị cho Tô Nhược Vân nên ghen rồi? Hối hận rồi? Giờ muốn nhào.

vào lòng tôi?”

“Không sao, chỉ cần em muốn, tôi lập tức chia tay với cô †a, kết hôn với em, được không?”

Tô Lạc Ly mơ mơ hồ hồ nghe thấy tiếng nói, từ từ mở mắt ra.

Khuôn mặt của Mộ Dung Dịch phóng to trước mắt cô.

“Mộ Dung Dịch!” Cô hoảng sợ nhìn Mộ Dung Dịch mắt say mơ màng trước mặt.

“Khi xưa không phải em không muốn lên giường với tôi sao? Giờ lại dùng mánh khóe thế này, chẳng qua không sao cả, Ly Ly, tôi cho em cơ hội”

Nói rồi, Mộ Dung Dịch liền hôn lên môi Tô Lạc Ly.

Tô Lạc Ly dùng sức quay đầu sang một bên, muốn đẩy Mộ Dung Dịch ra, phát hiện không hề có chút tác dụng nào.

Cô không có sức, Mộ Dung Dịch hình như say rồi, muốn cô đẩy một tên say mềm trong tình trạng không có chút sức lực nào.

Sao có thể chứ?

“Đừng, Mộ Dung Dịch… Anh cút ra!” Tô Lạc Ly ra sức gào lên.

“Còn dè dặt cái gì? Tôi cũng không biết em còn dè dặt gì nữa chứ?” Mộ Dung Dịch giống như phát điên, bàn tay trực tiếp xé rách lễ phục của Tô Lạc Ly.

Chỉ nghe “soạt” một tiếng, Tô Lạc Ly vô thức ôm lấy ngực mình.

Dù thế nào cô cũng không ngờ được, chia tay một năm rồi, vậy mà bọn họ thật sự phải…

- ------------------


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện