Ôn Khanh Mộ bật dậy ngay lập tức hệt như ngồi trên lò xo.
“Thế nào rồi?”
Vẻ mặt của Tô Lạc Ly buồn hiu, cô cúi thấp đầu giống như đứa bé phạm lỗi.
Thấy nét mặt buồn bã của cô, Ôn Khanh Mộ cũng đoán được phần nào.
Nhưng anh nghĩ lại, cảm thấy khác thường.
“Lẽ nào em cố ý à? Có phải là đang giả vời không?”
Tô Lạc Ly ngẩng đầu lên, gương mặt tràn đầy vẻ bất lực.
“Em không mang thai...”
"À."
Ôn Khanh Mộ dài giọng, sự thất vọng khó có thể che giấu trong giọng nói của anh.
“Em xin lỗi..”
Tô Lạc Ly nói lí nhí, như ngã vào trong bụi bặm.
Cô nên xác định chắc chắn mình.
mang thai rồi mới nói cho Ôn Khanh Mộ.
“Không sao, việc này có gì mà phải xin lỗi.”
Ôn Khanh Mộ cố duy trì nụ cười.
Thật ra, anh cũng cảm thấy rất thất vọng, nhưng trong đầu lại có một giọng nói nói với anh: Đây là chuyện tốt.
“Sếp Ôn, mợ Ôn, mời hai người vào đây Chung Vũ Lăng gọi vọng ra từ bên trong.
Bác sĩ phụ trách kiểm tra cho Tô Lạc Ly ngày hôm nay là Chung Vũ Lăng, cũng chính là bác sĩ sản khoa giỏi nhất.
Ôn Khanh Mộ và Tô Lạc Ly cùng ngồi xuống đối diện Chung Vũ Lăng.
Thân là bác sĩ khoa phụ sản, bà ta có thể thấy được hai vợ