“Ly Ly, anh có chuyện phải nói với em, em hứa với anh là không được giận đi đã.
”
“Sao thế anh?”
Tô Lạc Ly có dự cảm chẳng lành, cô lo chuyện mà Ôn Khanh Mộ muốn nói có liên quan đến bố mẹ anh.
Rốt cuộc Tô Lạc Ly cũng biết thái độ của mình ngày hôm qua khi nghe điện thoại không được tốt.
Mỗi người phụ nữ đều phải vượt qua rào cản trong mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu.
“Anh phải đi công tác một thời gian”
“Hả? Đi công tác?”
Nghe thấy là việc này, tảng đá treo trong lòng Tô Lạc Ly cuối cùng cũng rơi xuống, may mà không phải việc gì liên quan đến bố mẹ của anh.
“Em không được giận, không phải anh cố ý
muốn đi công tác mà thật sự là không đi không được.
”
Trong khoảng thời gian này, Tô Lạc Ly ở nhà, khó khăn lắm hai người họ mới được đoàn tụ, vậy mà anh lại phải công tác, điều này cũng có nghĩa là họ phải chia xa.
“Em không giận, đi công tác là điều hết sức bình thường mà.
Anh đi đâu?”
“Đi Pháp”
“Bao lâu?”
“Có lẽ là một tuần, tạm thời chưa xác định được, tối nay anh phải đi rồi”
“A, gấp thế à? Vậy em chuẩn bị hành lý giúp anh”
Tô Lạc Ly không hề nghi ngờ, cũng không tức giận, quả thật làm cho Ôn Khanh Mộ khá là