Nhưng mọi người chỉ nhìn thấy họ kiếm được nhiều tiền chứ không nhìn thấy sự vất và phía sau của họ.
Mặc dù thu nhập từ một bộ phim truyền, hình của họ gấp hàng chục lần, thậm chí hàng trăm lần so với người bình thường, nhưng một bộ phim có thể phải quay vài tháng, thời gian ngủ mỗi ngày của họ có thể chỉ có ba đến bốn tiếng.
Những cư dân mạng không quan tâm những điều đó, chỉ cần bạn không quyên góp hoặc quyên góp ít thì họ sẽ chửi bạn, ép bạn phải quyên!
“Lạc Ly, không phải phí đại diện thương hiệu của thời gian trước vừa mới chuyển.
cho cô sao? Hắn là cô có thể quyên được sáu trăm nghìn chứ?”
Từ Tinh Như không muốn ép Tô Lạc Ly quyên góp, nhưng đã có rất nhiều bài học kinh nghiệm trước đó và người quyên góp ít đã bị mắng chửi phải rút lui khỏi giới giải trí, đâu đâu cũng thấy.
Cô ta không muốn vì điều này mà phá hỏng sự nghiệp của Tô Lạc Ly.
“Tôi! có thể” Tô Lạc Ly chỉ đành cắn răng đồng ý.
“Vậy thì tốt rồi, tôi cúp máy trước đây, có chuyện gì thì liên lạc nhé.
”
Sau khi cúp máy, Tô Lạc Ly lập tức kiểm tra
thẻ tài khoản của mình, thật ra không cần tra cô cũng biết mình đã hết tiền.
Mở phòng thiết kế thời trang về cơ bản đã dùng hết tiền tiết kiệm của cô.
Bây giờ Ôn Khanh Mộ lại không ở trong nước, cô đi đâu để kiếm sáu trăm nghìn đây?
Cộng hết số dư còn lại của tất cả các thẻ ngân hàng của cô cũng mới chỉ có ba mươi đến bốn mươi nghìn.
Bây giờ có thực sự