“Cảm ơn bà, bác sĩ Chung, vậy chúng tôi về trước.
”
“Kinh nguyệt không đều có cần trị liệu không?” Ôn Khanh Mộ bỗng lên tiếng hỏi.
Về sức khỏe của Tô Lạc Ly, Ôn Khanh Mộ vô cùng tự trách.
Nếu như lúc trước anh không lớn cho Tô Lạc Ly uống thuốc tránh thai, có lẽ bây giờ đã không có vấn đề gì rồi.
“Với tình trạng hiện tại của mợ Ôn thì cũng không có gì đáng ngại, sau khi trở về điều dưỡng cẩn thận là được.
Kinh nguyệt bất thường đôi khi còn liên quan đến cảm xúc và áp lực tinh thần.
Nếu dùng thuốc lại thành có hại cho sức khỏe.
”
“Được rồi.
”
Trên đường về, hai người họ không nói năng gì.
Tô Lạc Ly trầm mặc lạ thường.
Cô biết lần này mình nhanh ẩu đoảng.
Không nên nói thẳng cho Ôn Khanh Mộ biết, thành ra hai người họ đều thất vọng.
“Anh có giận em không?”
Tô Lạc Ly nhìn Ôn Khanh Mộ một cách dè dět.
“Anh giận gì chứ? Em không nghe thấy bác sĩ nói à? Không mang thai là chuyện tốt, bây giờ em phải chăm sóc sức khỏe cho tốt đã.
"
Tô Lạc Ly bĩu môi.
“Em cảm thấy anh rất thất vọng ấy”
“Ít nhiều gì cũng cảm thấy có chút thất vọng, nhưng mà anh rất cũng vui.
Bác sĩ nói đúng, chăm sóc tốt cho thân thể đã, chúng ta còn trẻ, sau này sinh