Doãn Cẩn cúi đầu, không dám thở mạnh.
Sắc mặt Ôn Khanh Mộ tái mét, trên đất toàn là tài liệu, từng trang từng trang rơi tung tóe.
ỗi khi nhớ tới dáng vẻ tối qua của Tô Lạc Ly, Ôn Khanh Mộ liền cảm thấy lồng ngực cực kì nồng giận!
Đặc biệt là chiếc thát lưng đứt đôi kia, vậy mà dám đánh cô tới đứt cả thắt lưng!
Đánh người phụ nữ của anh thành cái dạng gì rồi?
“Tôi bảo cậu tìm người quản lý mà sao tốn công thế? ĐM có phải cậu không muốn làm nữa không?” Ôn Khanh Mộ vỗ mạnh lên bàn.
“Chủ tịch Ôn, hiện giờ người quản lý của Tinh Hoàng rời đi rất nhiều, quả thật không có ai đặc biệt ổn, hơn nữa, yêu cầu của anh quả thật cũng..”
Nhất định không được là nam!
Nữ thì phải thành thục ổn trọng, tính cách nghiêm chỉnh.
Còn phải lớn hơn Tô Lạc Ly ít nhất mười tuổi.
Năng lực nghiệp vụ cao, trong một năm có thể khiến Tô Lạc Ly nổi tiếng.
Cái nghề quản lý này, vốn là nhiều nam ít nữ, yêu cầu thứ nhất đã loại mất một lượng lớn người quản lý.
‘Yêu cầu của người quản lý nữ này còn nhiều như vậy…
Đối với Tinh Hoàng – nơi đã có một lượng lớn người quản lý rời đi, tìm một người như vậy quả thật còn khó hơn lên trời.
“Yêu cầu của tôi làm sao?” Ôn Khanh Mộ tức giận gầm lên: “Ba tỷ, tìm cho cô ấy người quản lý khó đến thế sao?”
Doãn Gẩn bỗng nhanh trí: “Chủ tịch Ôn, có một người có lẽ có thể được”
“Ai?”
p tức tiến tới, tìm trong đống giấy trên mặt sau đó lấy tư liệu về một người ra.
Từ Tinh Như.
Doãn Cẩn đang định đưa tư liệu về Từ Tinh Như cho Ôn Khanh Mộ, Ôn Khanh Mộ liền trầm mặt xuống.
“Nói cho tôi nghe! Đừng để tôi xem! Không có tâm trạng!”
Giờ anh đang điên cưồng như muốn giết người.
“Vâng, chủ tịch Ôn, người tôi nghĩ tới là Từ Tinh Như, cô ấy từng là người nâng lên vài ảnh đế ảnh hậu, còn tìm ra thiên vương nhạc số, năng lực nghiệp vụ không cần nói, năm nay ba mươi tuổi, là một người quản lý nữ danh tiếng râm rộ”
Doãn Gẩn báo cáo rõ ràng đâu ra đấy.
Đôi mắt màu lam của Ôn Khanh Mộ khẽ động, nghe có vẻ không tồi.
“Chỉ là, chủ tịch Ôn, Quốc tế Nghệ Tân đang trả lương cao chuẩn bị mời Từ Tinh Như qua đó, nghe nói bọn họ có một người mới cực kì quan trọng, muốn để Từ Tinh Như làm người quản lý của cô ta”
“Cho dù bỏ bao nhiêu tiền, cho dù trói lại cũng phải bắt cô ta tới làm người quản lý cho Tô Lạc Ly, dám tranh người với tôi, cho hắn ta mười lá gan!”
Ôn Khanh Mộ nghiến răng nghiến lợi nói.
Vừa nghĩ tới người cầm quyền Quốc tế Nghệ Tân là Mộ Dung Dịch, mà Mộ Dung Dịch là bạn trai cũ của Tô Lạc Ly, Ôn Khanh Mộ liền hận tới nghiến răng.
“Vâng!”
Ôn Khanh Mộ còn định nói gì đó, điện thoại bỗng reo lên một tiếng, anh lập tức cầm lên xem, liền thấy là tin nhắn Tô Lạc Ly gửi tới.
“Tối qua là anh về sao? Là anh thoa thuốc cho tôi sao?”
Ôn Khanh Mộ lập tức trả lời: “Còn đau không?”
“Đỡ nhiều rồi, làm việc đi, không làm phiền anh nữa”
Doãn Cẩn lén ngẩng đầu lên.
ĐMI Anh thấy gì đây?
BOSS lớn vừa rồi còn mang dáng vẻ muốn ăn thịt người, giờ trên mặt lại là nụ cười dịu dàng như nắng mùa thu.
Thân thiết dễ gần như thế, dịu dàng như dòng nước.
Anh dụi mắt còn cho rằng bản thân đã bị Ôn Khanh Mộ dày vò thành bệnh, xuất hiện ảo giá!
Ôn Khanh Mộ còn đang cẩn thận trả lời tin nhắn.
“Muốn ăn gì thì bảo giúp việc làm cho, mấy ngày nay ở nhà nghỉ ngơi tử tế đi”
“Được, trời nắng nóng, tránh nóng cẩn thận, uống nhiều nước vào.”
Thấy lời dặn dò của Tô Lạc Ly, Ôn Khanh Mộ cười càng tươi, duỗi tay lấy ly nước trên bàn.
Hử?
Hết rồi.
Anh đang chuẩn bị đi rót nước, liền thấy Doãn Cẩn như đầu gỗ đứng trước mắt, sắc mặt liền trầm xuống.
“Sao cậu vẫn còn