Ôn Khanh Mộ đột nhiên vỗ tay một cái.
“Đúng rồi! Sao tôi không nghĩ ra nhỉ!”
Nói xong, Ôn Khanh Mộ lập tức đứng dậy, cầm áo khoác chuẩn bị đi ra ngoài.
“Này! Cậu nói đó là đi à!”
“Không giải quyết xong chuyện này thì trong lòng tôi không thoải mái!” Ôn Khanh Mộ nói những lời này xong thì vội vàng trở về nhà.
Khu Rainbow.
Ôn Khanh Mộ đã quay về, nhưng xảy ra chuyện như vậy, Tô Lạc Ly cũng rất khó chịu, vốn dĩ tinh thần và sức lực của cô đã quá mệt mỏi vì chuyện đêm tiệc từ thiện, cộng với chuyện của studio thời trang, hơn nữa còn đúng lúc cô đến tháng!
Mọi chuyện đều không như ý!
Tô Lạc Ly quyết định ra ngoài quay phim, nếu cứ ở trong nhà thì cô sẽ luôn cảm thấy phiền muộn thế này thế nọ, nhưng khi ra ngoài quay phim thì chỉ chuyên tâm quay phim là được.
Ôn Khanh Mộ vừa đi tới cửa phòng ngủ đã nghe thấy Tô Lạc Ly đang gọi điện thoại.
“A lô, chị Tinh Như, dạo này tôi muốn ra ngoài đóng phim, chẳng phải trước đây chị nói có rất nhiều kịch bản tìm tôi sao?”
Một thời gian trước cũng đã có rất nhiều kịch bản tìm tới tận cửa, nhưng bởi vì Tô Lạc Ly