Có phải thèm thường sắc đẹp của tôi không
“Cảnh này của chúng ta, chủ yếu làm nổi bật lên sự vô lo vô nghĩ của hai đứa trẻ, nhất định phải cực kì tôn trọng nghệ thuật, như vậy mới tạo sự đối lập rõ nét với phần sau, lát nữa phải có một cảnh quay cận cảnh, vì thế, lúc đầu là lựa góc quay, lúc quay cận cảnh vẫn phải hôn thật”
“Được nhai”
Mục Nhiễm Tranh đáp một tiếng, mặt mày vui vẻ!
Tô Lạc Ly hung dữ lườm anh một cái.
Từ đầu cô đã đoán được, tuyến tình cảm của hai nhân vật từ đầu khá mang tính nghệ thuật và đơn thuần, phải tạo sự đối lập rõ nét với cảnh chia tách về sau.
Đến lúc đó nhất định sẽ quay cận cảnh.
Cuối cùng cũng phải quay rồi.
Máy tạo gió khiến vô số cánh hoa đào tung bay nhảy múa xung quanh, nhất thời đám con gái ở hiện trường ai nấy đều rực cháy trái tim thiếu nữ.
Cảnh lãng mạn như này, quay cảnh hôn cùng người đẹp trai như Mục Nhiễm Tranh, quả thật quá hời cho Tô Lạc.
Ly!
Tô Lạc Ly thật sự hận không thể nhường cơ hội này cho.
người khác.
“Tốt, các bộ phận vào vị trí, action!”
“Thành ca! Chàng nhìn xem, hoa đào thật đẹp!” Hạ Phi Tuyết mặc một chiếc váy màu vàng nhạt, khoác chiếc áo.
ngoài màu trắng, xoay người trong khung cảnh cánh hoa bay đầy trời.
“Tuyết Nhi, nàng chạy chậm chút, cẩn thận bị ngã” Triều Thành bước đi ổn trọng, đi theo phía sau cô.
“Đẹp quá..” Hạ Phi Tuyết đứng bên cạnh Triều Thành, duỗi tay ra, đón lấy một cánh hoa đào, mặt cười tươi như hoa.
“Đẹp sao?”
“Vâng!” Khuôn mặt Hạ Phi Tuyết nở nụ cười thanh xuân xán lạn.
“Không bằng Tuyết Nhi của ta”
Hạ Phi Tuyết ngẩng đầu lên, đón lấy ánh mắt dịu dàng của Triều Thành.
Môi từ từ lại gần…
“OKI Duyệt!”
Đạo diễn cực kì vừa ý với diễn xuất của hai người: “Nào, đừng động đậy, trực tiếp quay cận cảnh”
Triều Thành nắm lấy cánh tay Hạ Phi Tuyết, tay của Hạ Phi Tuyết đặt bên eo Triều Thanh, hai người bốn mắt nhìn nhau.
“Thành ca, chàng sẽ luôn yêu thiếp chứ?” Hạ Phi Tuyết chớp chớp đôi mắt sáng ngời.
“Ừ, ta nguyện yêu Tuyết Nhi của ta như hoa đào, chỉ cần mùa xuân vẫn còn, hoa đào sẽ nở rộ”
Hạ Phi Tuyết mỉm cười.
Tiếp đó là máy quay cận cảnh.
Triều Thành tiến lại gần đôi môi của Hạ Phi Tuyết, quay cận cảnh cần hai người giữ nguyên tư thế rất lâu.
Thế nhưng, khi Mục Nhiễm Tranh sáp chạm vào môi Hạ Phi Tuyết, anh liền thất thần…
“Cắt! Nhiễm Tranh, ánh mắt của cậu không đúng!”
Mục Nhiễm Tranh lại bị NG (*).
Mặc dù tên nhóc này luôn bỡn cợt, nhưng khi quay phim lại cực kì chuyên nghiệp, căn bản đều một lần là xong, trước giờ chưa từng NG.
Hạ Phi Tuyết ngước mắt, khuôn mặt Mục Nhiễm Tranh đỏ tới tận mang tai.
Đương nhiên chỉ tiết này cũng bị đạo diễn nhìn thấy.
“Nhiễm Tranh, cái tên diễn viên lão làng như cậu, quay.
bao nhiêu cảnh hôn rồi, sao hôm nay còn đỏ mặt chứ?”
Mục Nhiễm Tranh cười lúng túng.
“Đạo diễn, không phải là tại tôi chưa quen với diễn viên này hay sao…”
Không quen?
Tô Lạc Ly trừng mắt nhìn Mục Nhiễm Tranh.
“Hắc Thổ, quay cho tử tết Đừng có thất thần!” Tô Lạc Ly nhỏ giọng nhắc nhở.
“Nhiễm Tranh, môi cậu cứng ngác!”
“Nhiễm Tranh! Hồn cậu bay đi đâu rồi?”
“Nhiễm Tranh, không đúng, không đúng, cảm giác không đúng!”
Mục Nhiễm Tranh không những bị NG, mà còn liên tục.
NGI Cuối cùng, đạo diễn không thể không từ bỏ, dù sao không thể làm lỡ tiến độ quay phim, vì thế, cảnh này được đẩy ra phía sau, dù sao phần trước đều dùng được, chỉ là một cảnh quay cận cảnh mà thôi.
Mục Nhiễm Tranh có cảm giác cực thốn!
Tối qua vì chuyện này mà anh mãi không ngủ được, hôm nay đến thời khắc quan trọng thật sự, lại quá kích động, không xuống tay đượ!
c Thật sự là khóc không ra nước mắt!
Quan trọng là chuyện NG này đối với anh, quá nhục nhã!
“Hắc Thổi ĐM anh lúc quan trọng lại gây chuyện!” Tô Lạc Ly mang giọng điệu chất vấn.
“Cô biết cái quái gì! Tối qua tôi không ngủ được, trạng thái không tốt.”
Mục Nhiễm Tranh cực kì ảo não.
“Sao lúc anh quay với Tiêu Mạch Nhiên, trạng thái lại tốt thế chứ? Hừi”
Tô Lạc Ly bỗng cười xấu xa: “Không lẽ anh thèm thuồng.
sắc đẹp của bổn cô nương, hahaha..”
Mục