Khiêu khích
“Cô ấy vào vòng trong rất kỳ lạ sao? Cô ấy là sinh viên giỏi đó! Diễn xuất tốt như thế, không vào vòng trong mới lại”
Nghe giọng điệu của Mục Nhiễm Tranh, cực kì tán thưởng Tô Lạc Ly.
“Vì thế, sao cậu có thể bỏ qua cơ hội tốt thế này để vai kề vai với Tô Lạc Ly chứ?”
Phùng Khiêm giơ hai tay ra nhún vai.
Mục Nhiễm Tranh nhìn Phùng Khiêm, không hiểu anh có ÿ9ì.
“Tôi cũng nghe ngóng qua cho Lạc Ly, vài chuyên gia trong hội bình xét lần này cực kì hài lòng với biểu hiện của Tô Lạc Ly, lần này khả năng cô ấy đoạt giải rất lớn, tám chín phần mười là cô ấy!”
Mắt Mục Nhiễm Tranh sáng lên, về chuyện Tô Lạc Ly vào.
vòng trong, anh không thấy kỳ lạ chút nào, nhưng kết quả một vai nữ thứ phụ giành được giải tân binh, thật sự là hiếm có.
“Tôi còn nghe nói bên phía đoàn phim “Yên hồng thiên hạ’ không chuẩn bị đi thảm đỏ cùng nhau, đến lúc đó cậu có thể cùng đi thảm đỏ với Lạc Ly, nhỡ đâu Lạc Ly thật sự đoạt giải, cậu cũng đoạt giải thì sao?”
Phùng Khiêm lập tức võ tay: “Cậu nói có phải rất hay hay không?”
Mục Nhiễm Tranh nghĩ kĩ một hồi, đối với anh mà nói, đó là dụ hoặc rất lớn!
Phùng Khiêm thấy Mục Nhiễm Tranh dường như hơi dao động, lập tức nói tiếp: “Cậu nhất định đừng bỏ qua cơ.
hội này, đến lúc đó hai người mỗi người một cúp, khiến người khác chú ý thế nào chứ?”
“Được, em đi!” Mục Nhiễm Tranh võ đùi.
Phùng Khiêm liền thở phào một hơi.
Từ lúc còn ở nước ngoài, Phùng Khiêm đã biết tên nhóc.
Mục Nhiễm Tranh này có ý với Tô Lạc Ly, lôi Tô Lạc Ly ra chắc chắn có tác dụng!
Quả nhiên!
Vì Tô Lạc Ly bên này vẫn đang quay “Khuynh quốc khuynh thành”, bên phía đoàn phim vì không để lỡ thời gian, chỉ có hai ngày trao giải mới cho diễn viên nghỉ.
Vì thế, đến lúc đó, Tô Lạc Ly trực tiếp đi từ Diêm Thành tới nơi tổ chức lễ trao giải.
Từ Tinh Như lập tức đưa lễ phục tới.
Tối đến, đã dừng quay, lúc này Tô Lạc Ly mới mặc thử lễ phục của mình.
Không khác lắm với lễ phục lần trước Từ Tinh Như đặt cho Tô Lạc Ly, cũng là một bộ lễ phục màu hồng nhạt.
Chỉ là lần này lễ phục rõ ràng đắt tiền hơn một chút, hoa văn phía trên dùng sợi vàng móc lên, rực rỡ gấm hoa, không nhìn kỹ thì không thấy rõ, nhìn từ xa, sợi vàng mới từ từ sáng lấp lánh.
Bộ này cực kì phù hợp với nữ diễn viên mới vào nghề như Tô Lạc Ly.
Kích cỡ vừa chuẩn, Tô Lạc Ly cởi ra, chờ mai rồi mặc.
“Cốc cốc cốc…”
€ó người gõ cửa.
Tô Lạc Ly đặt lễ phục lên sofa rồi đi ra mở cửa.
Vừa mở ra, vậy mà lại nhìn thấy Tô Nhược Vân.
Sau khi rời khỏi đoàn phim “Yên hồng thiên hạ” lúc.
trước, Tô Lạc Ly thật sự không hề cùng xuất hiện với Tô Nhược Vân.
Mặc dù cô biết Tô Nhược Vân cũng quay phim ở Diêm Thành, nhưng mãi cũng không thấy.
“Chị, lâu rồi không gặp”
“Nửa đêm canh ba, có chuyện gì?” Tô Lạc Ly không định cho cô ta vào trong.
Tô Nhược Vân duỗi tay đẩy Tô Lạc Ly, đi thẳng vào.
phòng.
“Đến cửa cũng không cho vào, đây là cách đón khách của chị sao?”
Tô Lạc Ly cười lạnh: “Chủ còn không mời, cố tình xông vào, đây là cách làm khách của cô sao?”
Đối với sự ngang ngược vô lý của Tô Nhược Vân, dường như Tô Lạc Ly đã quen rồi.
“Nói đi, rốt cuộc cô muốn làm gì?”
Tô Nhược Vân xoay người mỉm cười.
“Nghe nói chị muốn tranh với tôi giải nữ phụ xuất sắc nhất?”
Giọng nói của Tô Nhược Vân dường như rít lên, giọng điệu tràn đầy khinh thường.
“Xin lỗi, hội bình xét lại cứ chọn tôi”
Tô Nhược Vân trừng mắt nhìn Tô Lạc Ly.
“Dựa vào chị cũng dám tranh với tôi, tôi nói cho chị biết, chị sớm chết tâm đi. A Dịch là của tôi, nhà Mộ Dung, ảnh hậu tương lai, đều là của tôi, đến giải