Chương 922
Bởi vì chuyện này mà Tô Khôn cũng sợ đến mức đổ mồ hôi lạnh.
“Cậu có ý kiến nào hay không?”
“Chi bằng trước tiên chúng ta dừng dây chuyền sản xuất, củng cố lại các công đoạn vệ sinh và sản xuất rượu trên dây chuyền sản xuất, kiểm tra lại nguyên vật liệu, từ đó nâng cao chất lượng sản phẩm, tục ngữ có câu, dao mài sắc thì chặt củi sẽ nhanh hơn.”
Gan của Tô Khôn to đúng bằng con kiến, lần này xảy ra chuyện khiến ông ta sợ hú vía.
“Được được được, vậy cứ làm theo lời cậu nói đi, trước tiên dừng sản xuất, sau đó tiến hành chỉnh đốn.”
Lúc này, giám đốc bộ phận bán hàng lập tức đưa ra kháng nghị.
“Sếp Tô, không thể dừng sản xuất được, rượu bán trước ra ngoài của chúng ta vẫn còn một số công đoạn cần tăng ca làm thêm giờ để hoàn thành, nếu như dừng sản xuất thì ai sẽ chịu tổn thất?”
“Sếp Tô, nếu như không dừng sản xuất để chỉnh đốn, nhỡ lại xảy ra chuyện như vậy thì chúng ta vẫn phải bồi thường, nếu làm lớn chuyện thì không thể giải quyết vấn đề chỉ bằng việc dừng sản xuất thôi đâu!”
Giám đốc Giang vội vàng phản bác.
“Dừng sản xuất! Làm theo lời tôi nói đi, chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra lần thứ hai!”
Tan họp.
Giám đốc Giang trở lại văn phòng của mình rồi gọi điện thoại.
“Cô Tô, tôi đã làm theo lời cô nói, có lẽ sếp Tô sợ quá nên đã đồng ý cách làm của tôi, tiến hành dừng sản xuất để chỉnh đốn.”
“Vậy thì tốt rồi, làm phiền anh rồi, giám đốc Giang.”
“Cô Tô, cô khách sáo quá, đây là việc tôi nên làm mà, tôi đã muốn chỉnh đốn dây chuyền sản xuất từ lâu rồi, nếu công ty rượu Tô Ký tiếp tục như
Cúp điện thoại, giám đốc Giang lập tức bắt đầu tiến hành kế hoạch dừng sản xuất để chỉnh đốn.
Phía bệnh viện nhanh chóng truyền ra tin tức người bệnh đã tỉnh lại, vượt qua giai đoạn nguy hiểm, không có gì đáng ngại.
Nhưng người nhà bệnh nhân bắt công ty rượu Tô Ký phải bồi thường với số tiền trên trời là ba triệu!
Ban đầu Tô Nhược Vân không biết chuyện này, Vương Vãn Hương ở nhà cũng được phen hú vía, vội vàng gọi điện cho cô ta, lúc này cô ta mới vội vã về nhà.
Tô Khôn ủ rũ trở về.
“Sao rồi hả ông? Người ta có chết không?”
Tô Khôn lắc đầu nói: “Không chết, đã được cứu rồi, nhưng phải bồi thường ba triệu.”
“Ba triệu? Cũng nhiều phết đấy, nhưng của đi thay người, không thể để chuyện kiểu này xảy ra nữa.”
Vương Vãn Hương cuối cùng cũng thở phào một hơi.
“Ba triệu? Bố, bố đồng ý rồi ạ?”
“Tất nhiên bố phải đồng ý rồi! Người ta đồng ý giải quyết riêng cho đã là may lắm rồi đấy!”
“Bố, bố đúng là quá sơ suất, đây rõ ràng là lừa bịp tiền, hơn nữa, một khi chúng ta bồi thường thì sẽ chứng minh rượu nhà chúng ta có vấn đề, con người ăn ngũ cốc cao lương sao có thể không bị ốm được? Có lẽ là do người ta ăn linh tinh nên mới vào viện, sao có thể trách rượu của chúng ta được?”
Tô Khôn suy nghĩ một lát, cũng cảm thấy Tô Nhược Vân nói có lý.