Lời vừa nói ra, Châu Vũ cũng ý thức được là không đúng.
Mọi chuyện đều đã qua rồi, nhắc lại còn có ý nghĩa gì chứ.
Dù sao, cô ấy cũng sẽ không bị mắc mưu nữa, bởi vì sẽ không có cơ hội như vậy nữa!
Châu Vũ rũ mắt xuống, không muốn nhìn người đàn ông trước mặt.
Anh ta mang một chiếc mặt nạ không một ai biết, mê hoặc trái tim của bao nhiêu người.
Có lẽ đã dùng chiêu thức như vậy đi lừa biết bao cô gái rồi, Châu Vũ tuyệt đối không phải người đầu tiên.
“Hắc Ảnh… người phục vụ đó vô tội, anh ta không đáng chết, anh đuổi việc anh ta cũng được, hà tất phải đuổi cùng giết tận như vậy chứ? Anh coi như… coi như tích đức cho chính mình, được không?”
“Loại người như tôi đã bị ấn định là phải xuống mười tám, tầng địa ngục, chẳng lẽ vẫn còn trông chờ vào được cứu rỗi sao?”
Anh ta trào phúng nói.
“Vẫn còn kịp mà, chỉ cần anh một lòng hướng thiện…”
Châu Vũ vội vàng nói.
“Châu Vũ, trong mắt em, người nào cũng có thể cứu được sao?”
“Tôi không biết, tôi chưa gặp người xấu nào khác, tôi chỉ gặp anh…”
“Cầu xin anh thả anh ta ra được không?”
Châu Vũ mong mỏi nhìn anh ta, cầm lòng không đậu vượn tay túm lấy ống tay áo của anh ta.
Cô ấy có thể tự mình ý thức được, hành động này thân mật đến mức nào.
Hắc Ảnh nghe vậy, trái tim khẽ run lên, rũ mắt nhìn đôi bàn tay nhỏ của Châu Vũ, lại đụng phải đôi mắt trong suốt của cô, bên trong còn tràn ngập nước.
Ánh mắt vô tội như vậy, sao anh ta có thể nhẫn tâm từ chối.
Cuối cùng, anh ta thả lỏng mày ra, lấy điện thoại di động gọi điện, xem như tha cho một mạng người.
Châu Vũ nhẹ nhõm thở phào một hơi, đúng lúc này thang máy cũng mở ra.
“Thay vì quan tâm đến người khác, không bằng tự lo lắng cho mình tiếp theo sẽ ra sao đi.
”
Châu Vũ nghe được lời này, trái tim khẽ nhảy lên.
Đúng vậy… Điều gì sẽ chờ đợi cô ấy tiếp theo đây.
Châu Vũ căng thẳng nắm chặt váy, tưởng tượng ra chính mình ăn mặc hở hang như vậy, có lẽ cũng đoán được tiếp theo sẽ ra sao.
Cô đi theo bóng đen tiếng vào một phòng tổng thống, bên trong tràn đầy mùi rượu thơm lừng.
Anh ta trực tiếp ngồi ở mép giường, bắt đầu kéo cà vạt, tư thế vô cùng vô cùng cuồng dã, hơi thở tràn đầy nam tính phả vào mặt cô ấy khiến cả người cô ấy run lên.
“Hầu hạ tôi.
”
“Hầu hạ?” Châu Vũ sửng sột.
“Dùng thân thể của em, hầu hạ tôi thật thoải mái, tôi có thể cứu em.
”
“Thật sao?” Vừa căng thẳng vừa nghi ngờ, Châu Vũ sợ anh ta lại lừa mình một lần nữa.
“Anh… sẽ không lừa tôi chứ?”
“Không đâu.
” Anh ta ra vẻ chắc chắn nói.
“Tôi có thể tin tưởng anh không?” Giọng nói cô ấy thật nhỏ, ánh mắt nghiêm túc nhìn anh ta không hề chớp mắt.
Một cái nhìn này tựa như xuyên thấu vào cõi lòng anh ta.
Cả người anh ta khô rát, trong lòng ngứa ngáy khó chịu, hận không thể đè ngay cô gái này xuống người, toàn lực yêu thương cô ấy.
Anh ta im lặng một lúc, sau đó ra vẻ vô cùng chắc chắn nói từng câu từng chữ: “Tôi không cần lừa em, muốn có được cơ thể em rất đơn giản, không cần phải hao tâm tổn sức để lừa em, quả thực là tự hạ thấp chỉ số thông minh của chính mình.
”
“Anh…”
Châu Vũ nghe được câu này, tức giận đến đỏ bừng mặt.
Vốn dĩ cô ấy đã đủ nhục nhã rồi, không ngờ anh ta còn độc miệng như vậy, nói giảm nói tránh một chút thì chết sao?
Hiện giờ Châu Vũ cũng không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể dốc hết sức thử một lần.
Chỉ mong, anh ta sẽ không để mất chút tin tưởng cuối cùng của cô ấy dành cho anh ta.
“Vậy… tôi có thể uống chút rượu không?”
“Em biết uống rượu sao?”
“Không biết lắm, nhưng tôi muốn uống…”
Uống rượu vào sẽ can đảm hơn!
Dù sao thì cô cũng chưa có chút kinh nghiệm nào trong chuyện nam nữ, uống say rồi thì sẽ không sợ gì nữa, trong lúc mơ màng thì cái gì cô ấy cũng dám làm.
“Rượu ở bên kia, tự mình đi uống đi, tôi đi tắm trước.
”
Anh ta khó khăn lắm mới được quang minh chính đại thế này, nên không để bụng những điều đó.
Châu Vũ gật đầu, nhanh như chớp chạy ra.
Anh ta tắm rửa xong, khoảng chừng mười lăm phút, Châu Vũ vẫn còn ở bên quầy rượu chưa quay lại.
Anh ta không khỏi có chút nghi hoặc đi qua.
Châu Vũ ngồi dưới đất, dưới chân ghế trơn bóng ngổn ngang vài chai rượu.
Có vài chai uống một ít, còn lại đều vứt lăn lóc trên mặt đất, mùi rượu sặc lên mũi.
Không ngờ cô lại uống cả bia, bia trắng, rượu vàng, đỏ hòa lẫn với nhau uống.
Cho dù một tay già đời biết uống rượu cũng sẽ không