Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 2901


trước sau

 

Chương 2901

Mặt trời dần lên cao, khi cô ta tỉnh lại. Theo bản năng sờ sờ mép giường, người bên cạnh đã rời đi từ lâu.

Cô ta lập tức bừng tỉnh, nửa bên giường đã lạnh, có thể thấy người kia đã đi một lúc lâu.

Quần áo trên người cô ta còn nguyên vẹn, thật sự không bằng cầm thú.

Cô ta xuống lầu đã ngửi thấy mùi sữa bò, cảm thấy bụng đói kêu vang, thật sự có hơi đói bụng.

“Dậy chưa? Anh đã làm bữa sáng đơn giản.”

“Anh thức dậy khi nào vậy?”

“Đồng hồ sinh học báo thức bảy giờ thì rời giường, trước kia ở bộ đội làm nhiệm vụ hoặc là có huấn luyện, năm giờ rưỡi đã phải rời giường.”

“Trời, mỗi ngày em đều phải ngủ đến mười giờ. Thời gian làm việc và nghỉ ngơi của chúng ta có điểm chênh lệch quá lớn.”

“Buổi sáng anh có thể làm bữa sáng.”

“Nhưng em ăn đồ ăn ở Việt Nam, em rất thích sữa đậu nành với bánh quẩy”

——“Š”William nghe vậy thì trâm mặc một chút: “Được, anh học làm đồ ăn Việt Nam cho em ăn.”

Cô ta nghe được lời này, trong lòng thật sự ngọt ngào.

Thế gian này không có gì không hợp, quan trọng nhất chính là đối phương có thể hay không thỏa hiệp.

Chỉ cần anh ta yêu mình đủ nhiều, anh ta sẽ chủ động bước đến bên mình, tự nhiên sẽ cùng chủ đề.

Hai người ăn cơm sáng xong, Kỷ Nguyệt Trâm dự định dẫn anh ta đi gặp Kỷ Thiên Minh, người thân duy nhất của cô ta, anh trai phải tán thành mới được.

Cô ta nghĩ anh trai nhất định sẽ

chúc phúc cô ta.

Cô ta năm tay anh ta ra cửa, liền nhìn thấy Kỷ Thiên Minh cách đó không xa, anh ta đứng như gốc cây, sắc mặt có hơi tái nhợt.

“Anh?”

Gô ta có chút khiếp sợ, anh trai đến đây lúc nào vậy?

Cô ta chạy nhanh về phía anh trai, chạm vào quần áo anh ta, phát hiện quần áo đã bị sương sớm làm cho ướt nhẹp, cả người lạnh lẽo.

Cô ta sợ đến hốt hoảng: “Anh trai, sao anh lại ở đây? Anh tới lúc nào?”

“Vì sao… suốt đêm không về? Vì sao không nói cho anh biết là em đã đến chỗ anh ta? Em có biết, anh tìm không thấy em rất lo lắng hay không?”

“Anh, em sai rồi… Thật xin lỗi, anh đừng làm em sợ, rốt cuộc anh đã đứng bao lâu vậy?”

“Một đêm, anh đợi em một đêm, cuối cùng cũng đã nhìn thấy em ra tới.”

Cuối cùng Kỷ Thiên Minh chịu đựng không nổi, dù người làm bằng sắt cũng không chịu nổi cả đêm nhiệt độ không khí thấp, sương đêm dày đặc, anh ta cũng rất lạnh.

Trái tim dường như rơi xuống vực thắm, không thể nào thoát ra được.

Cơ thể anh ta nằm thẳng trong vòng tay cô ta, cô ta gần như dùng hết toàn bộ sức lực, đỡ được anh ta.

Trong đầu cô ta chỉ có một suy nghĩ, mình không thể ngã xuống, anh trai cũng sẽ không ngã xuống.

William chạy nhanh lại phụ một chút, ba người nhanh chóng đi tới bệnh viện.

Kỷ Thiên Minh ngã bệnh.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện