Con người cô chính là như vậy, không thích chính là không thích, không giống như loại người ra vẻ quanh co, giả tạo khiến người ta căm ghét.
Tô Vũ Đồng mặc kệ Châu Lệ Đồng, cô ta không để ý chút nào, nhìn sang Mộ Diệc Thần cười toe toét nói:
-Lucas, ngày mai em muốn tổ chức bữa tiệc ở nhà em, anh dẫn Vũ Đồng cùng đến chơi đi.
Mộ Diệc Thần hơi ngước mắt lên hỏi:
-Sao lại muốn tổ chức tiệc?
Châu Lệ Đồng đáp:
-Qua hai ngày nữa không phải em sẽ đi quay phim rồi sao, bắt đầu cũng phải mất mấy tháng mới có thể quay về, muốn tụ tập bạn bè chút.
Mộ Diệc Thần gật đầu:
-Được, ngày mai anh sẽ dẫn cô ấy đi.
Tô Vũ Đồng thấy Mộ Diệc Thần không thèm hỏi ý kiến cô đã quyết định như vậy, trong lòng vô cùng bất mãn, lập tức nói:
-Cơ thể tôi không được khỏe, về phòng trước đây!
Nói rồi, bữa sáng cũng không ăn, đứng dậy đi.
Mộ Diệc Thần thấy vậy lập tức đứng lên, kéo tay cô lại:
-Cơ thể không khỏe, mới càng phải ăn sáng, ngồi xuống.
Tối qua anh ôm cô, cô gầy đến mức khiến anh đau lòng, bữa sáng hôm nay, đều đặc biệt chuẩn bị đầy đủ dinh dưỡng cho cô.
Mộ Diệc Thần ra lệnh, Tô Vũ Đồng không dám chống đối, chỉ đành ngồi xuống.
Ánh mắt Châu Lệ Đồng nhìn chằm chằm vào cái tay đang nắm của hai người bọn họ, khăn trải bàn trước mặt mình sắp bị kéo rách rồi.
Ánh mắt Mộ Diệc Thần vẫn dừng trên khuôn mặt Tô Vũ Đồng, không hề phát hiện ra sự khác thường của Châu Lệ Đồng, anh chỉ vào đồ ăn trước mặt Tô Vũ Đồng nói:
-Ăn hết tất cả, tôi sẽ buông tay để em về phòng.
Anh biết cô bướng, không dùng cách này, chắc chắn cô sẽ không ăn.
Quả nhiên, Tô Vũ Đồng vừa nghe, lập tức dùng một tay còn lại cầm dĩa, bắt đầu ăn sáng.
Cô tình nguyện bị một con chó kéo, cũng không muốn bị Mộ Diệc Thần kéo.
Cái tay này của anh hôm qua còn kéo Châu Lệ Đồng, trong lòng cô cực kỳ phản kháng.
Thất cô ăn rồi, đáy mắt Mộ Diệc Thần có nét cười len lỏi lướt qua.
Anh không thấy, Châu Lệ Đồng ngồi bên cạnh, dĩa sắp đâm nát đĩa rồi.
Ăn xong bữa sáng, Châu Lệ Đồng lấy lý do muốn trở về bày biện bữa tiệc rời khỏi biệt thự kiểu Âu của Mộ Diệc Thần.
Trong nhà chỉ còn lại Tô Vũ Đồng và Mộ Diệc Thần, Tô Vũ Đồng không muốn ở cùng anh, liền về phòng.
Trưa hôm sau, vú Tôn đưa cho Tô Vũ Đồng ba chiếc túi.
Túi đều là màu trắng, không có chữ hay ký tự gì, Tô Vũ Đồng lập tức tò mò hỏi:
-Vú Tôn, đây là gì?
Vú Tôn cười đáp:
-Cô chủ, những thứ này đều là cậu chủ đặc biệt đặt cho cô, cậu chủ căn dặn, những thứ này đều là đồ hôm nay cô cần mặc.
Cậu chủ trên mặt nhìn thì cưng chiều cô Châu hơn, nhưng thực tế đối xử với cô chủ mới là tốt nhất.
Anh mua đồ cho cô Tô, trên thị trường có thể mua được, nhưng lễ phục đặc biệt đặt may, lại là độc nhất.
Tô Vũ Đồng tuy không muốn mặc, nhưng cô biết, nếu cô không mặc, Mộ Diệc Thần nhất định sẽ không vui, cô không muốn chọc giận anh, vậy nên mở từng chiếc túi ra.
Chiếc túi đầu tiên đựng một chiếc hộp trang sức, chiếc túi thứ hai và thứ ba là bộ lễ phục cúp ngực trắng thuần khiết và một đôi giày cao gót màu trắng nằm lặng lẽ bên trong, dáng giày tinh tế, lễ phục lộng lẫy mềm mại.
-Cô chủ, mắt nhìn của cậu chủ thật tốt, bộ lễ phục này rất hợp với cô, cô may thay đi.
Trong lòng vú Tôn rất vui, nụ cười ngập tràn khuôn mặt nói.
So với cô Châu kia, bà càng thích cô chủ hơn, cho nên trong lòng bà càng hy vọng cô chủ được chiều chuộng.
Tô Vũ Đồng gật đầu, cô không thể không thừa nhận, trang phục lần này Mộ Diệc Thần chọn, thực sự rất hợp ý cô.
Cô thay lễ phục, vú Tôn lập tức ôm hộp trang sức đến, mở từng cái ra:
-Cô chủ, cô xem thử hôm nay đeo cái gì?
Tô Vũ Đồng nhìn một cái, chọn sợi dây chuyền ngọc trai màu trắng:
-Vú Tôn, bà giúp tôi đeo với.
-Cô chủ, cô không đeo nhẫn cưới sao?
Vú Tôn nhắc một câu.
Đi tiệc cùng cậu chủ, mang theo nhẫn cưới càng thể hiện rõ thân phận.
Tô Vũ Đồng lắc đầu:
-Không đeo.
Quan hệ hiện tại giữa cô và Mộ Diệc Thần, cô đeo hay không có có gì khác biệt?
-Vâng.
Vú Tôn không miễn cưỡng Tô Vũ Đồng, nhanh chóng thu hộp trang sức lại.
Tô Vũ Đồng trang điểm nhẹ, tóc buông xõa, sau đó cúi người đeo giày vào.
Cô vừa đeo xong chiếc giày thứ hai, trước mặt xuất hiện một đôi giày da màu trắng bóng loáng.
Cô không cần nghĩ cũng biết là ai, điềm tĩnh đứng lên.
Mộ Diệc Thần hôm nay đẹp trai hơn người thường, toàn thân