Nhân viên bán hàng lễ phép nói:
-Vâng.
Sau đó liền lấy nhẫn từ trong tủ ra.
Đôi mắt Trần Nghiên Nghiên ánh lên tia sáng yêu thích, vừa đưa tay ra lấy, liền bị Châu Lệ Đồng cướp mất, sau đó còn nghe thấy cô ta vênh mặt hất hàm nhìn nhân viên bán hàng nói:
-Tôi thích chiếc nhẫn này, giúp tôi gói lại.
Trần Nghiên Nghiên nhìn Châu Lệ Đồng cướp nhẫn của cô, ánh sáng trong đôi mắt lập tức dập tắt, giận dữ nói:
-Cái này là tôi nhìn trúng trước! Cô cướp cái gì hả?
Sao ở đâu cũng có Châu Lệ Đồng này vậy?
Thật là ghét chết đi được.
Châu Lệ Đồng có người chống lưng cười hống hách, cả vú lấp miệng em nói:
-Ai có thể chứng minh là cô nhắm nó trước? Bây giờ nói đang ở trong tay tôi.
Cô ta qua chính là cố ý tìm cô gây chuyện, lẽ nao cô còn không biết à?
Trần Nghiên Nghiên nhìn thấy bộ dạng của cô ta, tức không trút ra được, nhìn sang nhân viên bán hàng nói:
-Cô nói với cô ta, chiếc nhẫn này là tôi chọn trước.
Cô không tin, thứ cô lựa chọn cả nửa ngày, lẽ nào còn để cô ta cướp mất chắc.
Nhân viên bán hàng có chút khó xử, nhưng vẫn mỉm cười nói với Châu Lệ Đồng:
-Cô Châu, đôi nhẫn này thực sự là cô gái này chọn trước.
Châu Lệ Đồng khinh thường cười, gắt gỏng vô lối dùng ngón tay tùy tiện xoay mặt chiếc nhẫn:
-Đôi nhẫn này nói thế nào cũng phải hơn 3 tỷ, cô cảm thấy người bình thường như cô ta có thể mua được sao? Tôi là khách VIP của các cô, cô thực sự muốn vì cô ta mà đắc tội với tôi? Cô nghĩ cho kỹ rồi nói.
Thế giới này vốn chính là tâng bốc kẻ trên chà đạp người dưới, cô ta không tin nhân viên bán hàng này sẽ còn giúp Trần Nghiên Nghiên.
Quả nhiên nhân viên bán hàng nghe vậy, lập tức thay đổi thái độ, nhìn Trần Nghiên Nghiên:
-Cô gái, VIP có quyền ưu tiên mua hàng, hay là cô xem cái khác đi?
Cô coi như cũng nhìn ra, cô Châu này chính là cố ý tìm cô gái này gây phiền phức, một nhân viên quầy hàng như cô sao dám chọc vào người ta.
Trần Nghiên Nghiên thấy ngón tay Châu Lệ Đồng cứ miết đôi nhẫn kia, phút chốc trong lòng bắt đầu căm ghét thứ cô ta động vào, vậy nên chỉ một đôi khác:
-Cái này!
-Vâng.
Nhân viên bán hành vội giúp cô lấy ra.
Lần này, tay Trần Nghiên Nghiên còn chưa kịp đưa ra, Châu Lệ Đồng lại cướp lấy nhẫn, cười nói:
-Cái này khá đặc biệt, tôi cũng muốn.
Hôm nay cứ là thứ cô nhìn trúng, cô ta đều sẽ không để cô có được.
Thấy cô ta lại cướp, Trần Nghiên Nghiên cuối cùng cũng nổi cáu, giận dữ nhìn cô ta:
-Châu Lệ Đồng, rốt cuộc cô muốn làm gì? Cô đừng có quá đáng!
Tiếng thét này của cô, thu út ánh mắt của tất cả mọi người nhìn qua đó.
Người có thể để nơi này mua đồ, tất nhiên đều không phải người bình thường.
Thấy có người xung đột với ngôi sao lớn, tất nhiên đều muốn xem náo nhiệt, vậy nên túm lại.
Châu Lệ Đồng không ngờ Trần Nghiên Nghiên lại lớn tiếng như vậy, sắc mặt có chút ngượng ngùng.
Nhưng cô là ai, sao có thể để mình chịu thiệt, lập tức nhỏ giọng mềm mỏng nói:
-Cô gái này, sao cô không có lý gì hết vậy? Tôi biết cô rất thích đôi nhẫn tôi nhìn trúng này, nhưng tôi cũng rất thích, phải phân rõ trước sau chứ, cô không thể vì cô thích mà khăng khăng muốn cướp được!
Lời này của cô ta vừa nói ra, những người không biết sự thật, lập tức dồn ánh mắt sang Trần Nghiên Nghiên, tuy bọn họ không nói gì, nhưng tất cả đều thể hiện trong ánh mắt.
Trần Nghiên Nghiên phút chốc từ người bị bắt nạt, thành kẻ đi bắt nạt, cô mặt đầy oan ức, giận đùng đùng mắng:
-Tôi không nói lý? Châu Lệ Đồng trên đời sao lại có kẻ hèn hạ như cô chứ? Rõ ràng là cô cướp nhẫn của tôi, cô còn muốn lật lọng đổi trắng thay đen!
Trần Nghiên Nghiên quả thực tức muốn chết, cô chưa từng thấy loại người nào như cô ta!
Da mặt dày đến nhường nào, lòng dạ đen tối nhường nào!
Chị Lý là quản lý của Châu Lệ Đồng, chị ta sao có thể cho phép người khác mắng Châu Lệ Đồng như vậy, lập tức cảnh cáo Trần Nghiên Nghiên:
-Cô gái này, cô mắng người như vậy thật vô giáo dục, mời cô lập tức xin lỗi Vũ Đồng!
Châu Lệ Đồng là ngôi sao lớn, nếu để cô giành được chút ưu thế, sau này sao còn lăn lộn được!
-Mắng cô ta thì sao, tôi còn muốn đánh cô ta ấy! Hôm nay phải xé nát bộ mặt giả tạo này của cô ta xuống! Để mọi người nhìn rõ rốt cuộc cô ta xấu xa bao