Bên người cô có một người đàn ông đẹp trai hoàn mỹ luôn sẵn sàng giúp đỡ như vậy mà không hiểu sao cô vẫn còn dính vào cậu chủ nhà họ Cố, quả thực rất đáng ghét.
Tại sao cô lại tốt số như thế chứ, bao nhiêu người đàn ông tốt đều vây quanh lấy cô!
Tô Vũ Đồng thấy cô ta như vậy thì tức giận nói: “Cô không nói thì tôi sẽ kiện cô tội danh cố ý gây thương tích, nếu không muốn ngồi tù thì tốt nhất hãy nói thật đi.”
Cô và cô ta đều không quen biết nhau, trước đây cô cũng không nhận ra cô ta.
Cô cũng không ưa gì cô ta cả! Đây chỉ là một cái cớ mà thôi.
“Cô cứ kiện đi, dù sao cũng không phải là tôi chưa từng ngồi tù!” Vương Tiểu Thái làm ra vẻ không sợ trời không sợ đất.
Dù sao thì bây giờ tiền cũng đã đến tay rồi, sau khi ra tù chính là được hưởng thụ, cô ta còn sợ cái gì chứ.
“Phải vậy không?”
Mộ Diệc Thần mở miệng, ánh mắt lạnh lùng như băng nghìn năm đang tỏa ra cái lạnh chết người vậy, khiến người ta không rét mà run.
Khí thế của người đàn ông này quá mạnh mẽ, chỉ cần một cái ánh mắt là gần như đã khiến cô ta không còn chỗ nào ẩn nấp rồi, thật đáng sợ.
Thấy cô ta sợ, Mộ Diệc Thần lấy điện thoại di động ra, trực tiếp gọi cho Tần Hồng Vũ: “Tần Hồng Vũ, mang hồ sơ của Vương Tiểu Thái đến đây cho tôi! Thuận tiện khóa hết tất cả tài khoản của cô ta lại!”
Vương Tiểu Thái đúng là đã cho anh một phương pháp, cô ta nói đây cũng không phải lần đầu tiên cô ta ngồi tù.
Nếu chỉ cần tra xét cẩn thận tư liệu cá nhân của cô ta thì anh không tin rằng cô ta không sợ cái gì thật.
Vương Tiểu Thái nghe được những gì Mộ Diệc Thần nói, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch: “Ai làm người ấy chịu, nếu các người có gì tức giận thì đến tìm một mình tôi thôi!”
Tần Hồng Vũ là một luật sư lớn mà người đàn ông trước mặt này dám mở miệng ra lệnh cho anh ta, chứng tỏ thân phận của người này tuyệt đối không không thấp hơn bà Cố.
Chỉ cần điều tra hồ sơ thì tình hình của gia đình cô ta sẽ bị lộ ra ánh sáng, chính cô ta là người đánh Tô Vũ Đồng, nhỡ đâu đối phương trả thù thì thật gay go.
Còn tiền của cô ta nữa, những đồng tiền kia đều là do cô ta dùng tính mạng để đổi lấy!
Tô Vũ Đồng thấy Vương Tiểu Thái sợ Mộ Diệc Thần tra ra việc cô ta làm, nói: “Chỉ cần cô nói ra ai là người sai khiến cô thì coi như việc này được bỏ qua!”
Người mà cô thật sự muốn tìm không phải là Vương Tiểu Thái mà là người sau lưng cô ta.
“Tôi thật sự không thể nói!”
Vương Tiểu Thái biết rằng mình không thể đắc tội với người trước mắt, thế nhưng cũng không thể đắc tội với bà Cố.
Cô ta vừa nói xong thì điện thoại của Mộ Diệc Thần cũng vang lên, anh vừa nhìn hồ sơ của Vương Tiểu Thái vừa cười giễu cợt: “Có phải cô có một người em trai mười năm tuổi đang học ở Tứ Trung không?”
Vương Tiểu Thái nghe thấy anh nói, lập tức cuống lên.
Lúc trước cô ta có nghe thấy sở trưởng gọi anh là anh Mộ.
Vì vậy cô ta vội vàng kêu lên: “Anh Mộ, cầu xin anh, việc này không liên quan gì đến em trai tôi cả, nó không biết cái gì đâu, nó vô tội.”
Bố mẹ của cô ta đều mất sớm, em trai là người thân duy nhất của cô ta nên cô ta sẽ tuyệt đối không để em trai mình xảy ra chuyện gì.
“Vô tội? Ha ha!”
Mộ Diệc Thần lạnh lùng cười, sau đó giơ tay ra ôm lấy Tô Vũ Đồng ở bên cạnh rồi nói với Vương Tiểu Thái: “Vậy người phụ nữ của tôi không vô tội sao? Cô ấy cũng không biết cái gì hết mà không phải cô vẫn đánh cô ấy đấy thôi sao? Vậy tại sao tôi không thể động đến em trai cô?”
Nếu như không phải muốn cô ta khai ra người chủ thực sự đứng sau lưng thì anh cũng sẽ không phải ngồi đây phí lời với cô ta, vào lúc này cô ta đã trở thành một kẻ tàn phế rồi.
Vương Tiểu Thái hoảng loạn, lập tức quỳ xuống trước mặt Mộ Diệc Thần: “Anh Mộ, tôi có thể nói cho các người biết nhưng các người nhất định phải bảo đảm an toàn cho em trai tôi.”
Nghe được yêu cầu này của cô ta, lông mày Mộ Diệc Thần khẽ nhíu lại, lạnh lùng nói: “Không được phép đưa ra điều kiện với tôi, đây là con đường cô tự mình lựa chọn.
Tôi chỉ cần chân tướng sự việc, tôi sẽ không động đến em trai cô, đây là điểm mấu chốt! Còn về việc những người khác có động đến nó hay không thì tôi không biết, đây là chuyện của cô!”
Trên đời này làm gì có chuyện ngon ăn như thế, bản thân cô ta lựa chọn lầm đường, vào lúc muốn quay đầu lại thì lại muốn người bị hại bảo vệ sao, mơ mộng hão huyền quá rồi!
Anh không gây khó dễ cho em trai cô ta đã là quá tốt rồi!
Vương Tiểu Thái nghe những gì Mộ Diệc Thần nói, khuôn mặt tràn đầy tuyệt vọng, thế nhưng ngẫm lại nếu như