Thấy dáng vẻ vừa hát vừa nhảy của cô, Tô Vũ Đồng cười lắc lắc đầu.
Trước kia Nghiên Nghiên là cô gái đoan trang biết bao, bị Chân Hi làm lệch lạc rồi.
Buổi trưa, Nghiên Nghiên đến như đã hẹn, xách theo hai hộp cháo trắng nóng hổi và cầm thêm chiếc sạc điện thoại, cười nói xinh đẹp đến trước giường của Tô Vũ Đồng, tinh nghịch gào to: “Nữ thí chủ, tôi đưa cơm chay đến cho cô đây!”
“Phụt!”
Tô Vũ Đồng không kiềm chế được, cười thành tiếng, khiến miệng cô đau méo xệch đi.
Trần Nghiên Nghiên thấy bộ dạng của cô, vội vàng đặt đồ xuống, lo lắng lập tức đỡ lấy mặt cô, sốt sắng nói: “Mau để mình xem xem vết thương có bị rách không?”
Thấy cô lo lắng, Tô Vũ Đồng lắc lắc đầu tỏ ý mình không sao.
Trần Nghiên Nghiên bỏ mặt cô ra, cốc vào đầu mình, tự trách nói: “Đều tại mình, trêu cậu cười làm gì, thật là ngốc nghếch mà.
”
“Đây là một đồ ngốc đáng yêu.
”
Trong lúc cô đang tự trách, Cung Thiếu Dương như làn gió xuân, trên gương mặt mang nụ cười đi vào.
Nghe thấy tiếng anh, Trần Nghiên Nghiên lập tức ngạc nhiên quay người: “Bác sĩ Cung, sao anh lại đến đây?”
Nụ cười Cung Thiếu Dương nhã nhặn: “Đến xem xem tình trạng hồi phục của cô Tô.
”
Từ tối qua anh luôn đợi Trần Nghiên Nghiên gọi điện cho mình, nhưng cô vẫn không gọi, vừa hay Mộ Diệc Thần gọi điện cho anh, bảo anh đến kiểm tra tình trạng của Tô Vũ Đồng, cho nên anh mượn cớ đến.
Vừa nãy ở bên ngoài phòng bệnh thấy hai người các cô cười cười nói nói, anh cảm thấy Trần Nghiên Nghiên là cô gái rất ngây thơ và đáng yêu, so với những cô gái mà trước kia anh qua lại mà nói, quả thực là hiếm có khó tìm.
Dựa vào hoàn cảnh gia đình, năng lực ưu tú lại thêm vẻ ngoài cuốn hút của anh, có biết bao cô gái muốn được lôi kéo chút quan hệ với anh.
Nếu như anh đưa số điện thoại cho họ, bọn họ nhất định không chờ được mà muốn liên hệ với mình, vậy mà Trần Nghiên Nghiên lại không liên lạc với anh, cho nên anh mới nói cô là đồ ngốc đáng yêu.
“Hi hi, vừa làm anh chê cười rồi.
”
Trần Nghiên Nghiên không hề biết suy nghĩ của Cung Thiếu Dương, đỏ mặt nói.
Cung Thiếu Dương thấy cô xấu hổ, cười nói: “Không đâu, tôi rất thích sự thành thật của cô.
”
Câu nói này của anh làm Nghiên Nghiên rất bất ngờ, sự xấu hộ trên gương mặt lại tăng thêm mấy phần.
Cung Thiếu Dương thấy vậy liền biết cô là một cô gái hay thẹn thùng, sợ cô sẽ lại xấu hổ nên không trêu cô nữa, chuyển ánh mắt đến Tô Vũ Đồng đang ở trên giường, hỏi: “Cô Tô, đỡ chút nào chưa?”
Tô Vũ Đồng gật đầu với anh, thể hiện mình không có chỗ nào không khỏe.
Cung Thiếu Dương nghe cô nói vậy, cười với cô, nói: “Mở miệng ra tôi xem nào.
”
Tô Vũ Đồng biết anh muốn xem tình trạng hồi phục của vết thương, vậy là gật đầu làm theo.
Cung Thiếu Dương bật chiếc đèn nhỏ cầm tay kiểm tra kĩ càng vết thương của Tô Vũ Đồng, nói: “Không tồi, nhớ nghỉ ngơi nhiều vào, cố gắng kiềm chế đừng phát lên tiếng.
” Sau đó, liền đưa ánh mắt lên người Trần Nghiên Nghiên, nói: “Cô theo tôi ra ngoài một lát.
”
Trần Nghiên Nghiên tưởng rằng anh muốn nói với mình tình trạng của Tô Vũ Đồng, không chút chần chừ, theo anh ra ngoài phòng bệnh.
Đứng ngoài hành lang, Cung Thiếu Dương bỗng nhiên hỏi cô: “Tối có rảnh không?”
Trần Nghiên Nghiên bị anh hỏi như vậy, phút chốc ngây ra, đờ đẫn tại chỗ.
Anh như vậy có ý gì, muốn hẹn mình à?
Sao lại cảm thấy như đang mơ vậy.
Không chân thực, thật sự không chân thực chút nào!
Nhất định là cô nghe nhầm rồi.
Thấy cô đờ đẫn đứng đó, nụ cười Cung Thiếu Dương trở nên rất dịu dàng: “Cô không cần căng thẳng, nếu như không rảnh, lần sau tôi lại hẹn cô.
”
Anh rất thích cô gái này, không muốn ép buộc cô.
“Ô!”
Trần Nghiên Nghiên chưa từng yêu đương, không có chút kinh nghiệm nào, vẫn còn chưa định thần lại sau câu nói của Cung Thiếu Dương, ngờ nghệch đáp.
Trông thấy dáng vẻ chậm chạm của cô, Cung Thiếu Dương cười quay người rời đi.
Sau khi Cung Thiếu Dương đi, Trần Nghiên Nghiên cả mặt không tin được quay người về phòng bệnh, mặt ngờ nghệch nhìn Tô Vũ Đồng nói: “Véo mình một cái đi.
”
Tô Vũ Đồng không biết cô bị sao, mắt đầy nghi vấn.
“Làm ơn, cậu véo cái đi.
” Trần Nghiên Nghiên dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn Tô Vũ Đồng.
Cô muốn biết vừa rồi có phải là mơ không?
Bác sĩ trẻ tuổi