Ngồi ngoài phòng cấp cứu, Hạ Nhược Hy đan chặt tay nhau, mắt không ngừng rơi lệ.
Là tại cô bất cẩn nên anh mới xảy ra chuyện này.
Từ lần này đến lần khác đều là Mặc Đình Phong vì cô nên bị thương, bây giờ đang từng giây từng phút chiến đấu ở trong phòng bệnh.
Hà Vân Phi và Hàn Nhung từ bên ngoài chạy vào, thấy dáng vẻ tàn tạ của Hạ Nhược Hy, áo quần đầy máu me, Hà Vân Phi xanh mặt.
"Đình Phong… tại… tại sao nó bị tai nạn xe, kể lại cho mẹ mau lên!"
Hạ Nhược Hy cảm thấy vô cùng tội lỗi, nắm tay bà, cô rơi nước mắt.
"Mẹ à, đều là tại con nên anh ấy mới như vậy, là con không tốt!"
Hà Vân Phi chưng hửng nhìn cô, ánh mắt lộ ra khó chịu.
Hàn Nhung liền kéo vai cô, lên tiếng:
"Chuyện là thế nào, con hãy kể lại cho mẹ chồng con và mẹ hai nghe xem nào!"
Hạ Nhược Hy bắt đầu kể lại sự việc.
Mặc Nhi đã bị tên đàn ông áo đen bắt cóc, khi đuổi theo bọn chúng, cô không chú ý, vô tình mém bị chiếc xe tải tông trúng, thế là Mặc Đình Phong vì đỡ cho cô, bây giờ nằm trong phòng cấp cứu nguy kịch.
Hàn Nhung thấy trong đấy có điểm bất thường.
Lạ thật, Hạ Nhược Hy là chạy bên lề đường vậy mà chiếc xe tải kia vẫn tông được, có quá là vô lý không?
Hà Vân Phi cũng thấy rất lại.
Tuy nhiên chuyện quan trọng bây giờ là Mặc Đình Phong đang nguy kịch trong phòng bệnh, bà không thể suy nghĩ thêm gì.
Quay lại sau khi Mặc Nhi bị tên đàn ông áo đen kia bắt đi, một chiếc xe hơi cũ kỹ dừng trước mặt, tên đó nhanh chóng lên xe, không quên khoá cửa.
Ở đằng trước cũng có hai tên đàn ông áo đen, chính là động bọn của tên này, tên lái xe lên tiếng:
"Mẹ kiếp, mày đúng là đồ ngu, bắt người cũng bắt nhầm nữa!"
"Sao chứ?"
Tên kia bất ngờ, liền được tên ngồi ghế phụ lái trả lời:
"Người mày bắt là thiên kim tiểu thư của Mặc gia.
Còn người mày cần bắt chính là Hạ Nhược Hy, mợ cả Mặc gia đấy!"
"Như vậy… thì làm sao đây? Lão đại sẽ giết chết chúng ta mất!"
"Đừng lo, tao đã thuê một xe tải lớn đi
cán chết Hạ Nhược Hy rồi.
Mục đích của đại ca làm muốn giết chết cô ta, Cho dù không thể bắt tận tay nhưng nếu cô ta chế đi thì đại ca cũng vui rồi, chúng ta sẽ không bị trách phạt."
Tên kia thở phào nhẹ nhõm.
"Mày đúng thật được việc quá!"
"Đương nhiên"
Bọn họ thong thả nói chuyện với nhau như thế, nào biết ết Mặc Nhi bên cạnh đã tỉnh lại một lúc lâu rồi.
Cô nghe đến đoạn bọn họ đã thuê một chiếc xe tải hãm hại Hạ Nhược Hy mà rùng mình.
Không được, cô phải nhanh chóng thoát thân khỏi đây trước khi chiếc xe tải đó làm hại Hạ Nhược Hy.
Bỗng điện thoại tên ngồi ở ghế phụ lái vang lên.
Tên đó bắt máy nghe, một lúc thì chưng hửng hỏi to.
"Cái gì? Người bị tông là Mặc Đình Phong chứ không phải Hạ Nhược Hy à? Cái người làm ăn kiểu gì vậy.
Từ loa điện thoại, Mặc Nhi nghe sơ sơ qua, Mặc Đình Phong vì cứu Hạ Nhược Hy mà đã bị xe tải tông trúng, cô bàng hoàng vô cùng.
"Mẹ kiếp, biết ăn nói thế nào với lão đại đây?"
"Về báo cáo rồi tính tiếp vậy!"
"Còn con nhỏ này thì sao?"
"Bắt nó về làm con tin ép Hạ Nhược Hy ra mặt cũng được phết đó chứ!"
"Ý hay đấy!"
Mặc Nhi tức tối muốn tung cước đá bay mấy tên này ra khỏi xe, cô có học võ, đạt đai đen taekwondo đã lâu, cô nghĩ sẽ đủ sức quật ngã ba tên này.
Nhưng bây giờ xe chạy với tốc độ rất nhanh, khá nguy hiểm, Mặc Nhi không thể