Nhưng qua các bài test cho thấy não của cô ấy không gặp vấn đề gì nữa, đã nhận biết được các câu hỏi liên quan, cũng nhận biết được tên của mình.
Chúc mừng cậu
Bác sỹ John chia tay về phía Lăng Quốc Thiên bắt tay anh thật chặt.Việc Trương Tú Anh tỉnh lại là một bác sỹ trực tiếp mổ đối với ông mà nói là việc rất đáng mừng cho cả ekip và bệnh nhân.
Nhưng còn một lý do khác, về tình cảm cá nhân, ông luôn yêu quý Lăng Quốc Thiên, vì thế việc Trương Tú Anh tỉnh lại càng nhân lên niềm vui trong ông.
“Cảm ơn bác sỹ, phiền ông gửi lời cảm ơn tới kíp mổ giúp tôi.” Lăng Quốc Thiền bắt tay bác sỹ John thật chặt, gương mặt anh nhẹ nhõm hẳn đi.
“Cậu chú ý một chút, hiện tại cô ấy không chịu được những xúc động mạnh, vì thế cậu nên chú ý tới hành động cũng như chú ý hạn chế đối tượng có thể tiếp xúc với cô ấy.
Trong thời gian này, cần nhất là những người ở bên cô ấy phải là những người cô ấy tin tưởng, yêu thương.
Tránh mọi tác động có thể gây tổn thương tới thần kinh não bộ” Bác sỹ John dặn dò thêm trước khi tiễn Lăng Quốc Thiên ra cửa.
Trên hành lang dài, Lăng Quốc Thiên bước đi, trong anh là niềm vui đang lan tỏa mãnh liệt nhưng đồng thời lại xuất hiện một vấn đề, anh quyết định, tạm thời nên xuất hiện trước mặt cô với hình dạng của Lăng Quốc Thiên vẫn đeo mặt nạ.
Tránh để cố sốc quá mà ảnh hưởng tới não.
Về thân phận của Thịnh Thiên Vỹ, về những việc trước kia cứ từ từ chờ khi cô khỏe hẳn anh sẽ nói với cô cũng chưa muộn.
Quyết định xong, Lăng Quốc Thiên đứng ngoài hành lang bệnh viện gọi một cuộc điện thoại.
Ánh nắng đã chiếu lên cao, xiên qua tấm kính của hành lang chiếu lên người đàn ông với bóng lưng thẳng tắp.
Tóc anh đã dài hơn một chút lòa xòa trước trán, dưới ánh nắng của mùa thu nhìn càng thêm phần lãng tử, cuốn hút.
Mấy cô y tá trẻ đi qua nhìn ngắm anh không rời mắt, rồi lại khúc khích bàn luận.
Việc bị người khác để ý khiến Lăng Quốc Thiên cảm thấy không thoải mái.
Sau khi gọi điện về Lăng