“Em mệt rồi, hôm nay tới đây thôi, em cần nghỉ, sáng mai chúng ta lại tiếp tục”
Thấy Trương Tú Anh cũng đã thấm mệt, Lăng Quốc Thiên sợ cô nhớ lại chuyện cũ sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe, vì vậy anh liền kết thúc câu chuyện để có được nghỉ ngơi.
Dù sao cô đã cho anh thêm hai cái tên, điều này có thể giúp được rất nhiều tới công việc điều tra của Kỳ Phương Nhan.
Nghe Lăng Quốc Thiên nói vậy, Trương Tú Anh nhẹ nhàng gật đầu, dù sao thì cô cũng thực sự đã mệt rồi.
Bàn tay cô đang nắm bàn tay anh từ từ lỏng dần Trương Tú Anh nhanh chóng lại chìm vào giấc ngủ nhờ tác động của truyền thuốc mê tự động đã được bác sỹ hẹn giờ từ trước.
Lăng Quốc Thiên ngồi bất động bên giường, chờ cho giấc ngủ của Trương Tú Anh ổn định hơn anh mới rút tay ra, khẽ khàng bước ra ngoài hành lang.
Cả hành lang đã vắng nay còn vắng hơn, mấy vệ sỹ đứng bên ngoài đã được anh cho về nghỉ.
Những lúc có Lăng Quốc Thiên ở đây số vệ sỹ sẽ cắt giảm đi còn một nửa.
Khi anh không ở bệnh.
viện mới cần tăng cường nhiều vòng để anh yên tâm.
Lăng Quốc Thiên nhấn số máy của Kỳ Phương Nhan, rất lâu giọng nói ngái ngủ của Kỳ Phương Nhan mới cất lên, bên cạnh vẫn còn tiếng cầu nhàu của phụ nữ về cuộc gọi giữa đêm khuya, không khó để nhận ra đó chính là giọng của Lisa.
“Hai kẻ đồng bọn của Chu Tài, có tên giang hồ là Mặt Choắt và Đầu Trọc.
Cậu hãy truy tìm bọn chúng ngay.
Bọn chúng cũng chính là người đã chuốc thuốc và bắt Trương Tú Anh sáu năm trước” Giọng nói của Lăng Quốc Thiên rành rọt giữa đêm khuya.
“Cậu nói sao? Vậy không còn nghi ngờ gì nữa kẻ hãm hại Trương Tú ANh cả hai lần chính là Trương Tú Linh.
Mẹ kiếp! tốt nhất là cô ta đừng để cho tớ tóm được.”
Nghe thấy nội dung câu