Sau khi thanh toán tiền, tổng tài thuận tay cắt mác, để Tiểu Hồ Đậu mặc quần áo mới rời đi.
Hai người ngồi vào ghế sau chiếc xe hơi sang trọng của tổng tài.
Tổng tài: " Sổ hộ khẩu có mang theo không?"
Tiểu Hồ Đậu: " Mang theo rồi, Tiểu Sài......!chúng ta bây giờ đi Cục dân chính?"
Tổng tài gật đầu: " Thế nào? Anh nghĩ rằng quá nhanh sao?"
Thư ký đang lái xe kịp thời đưa ra đề xuất: "Tôi nghĩ cũng cảm thấy có chút qua loa rồi.
Chi bằng để bà chủ về thăm nhà trước."
Tổng tài: "Tôi đang nói chuyện với bà chủ, đừng ngắt lời."
Thư ký: " Được rồi, sếp.
"
Tổng tài quay đầu lại nhìn Tiểu Hồ Đậu:" Vậy thì anh nghĩ sao? "
Đương nhiên, hắn phải nắm bắt cơ hội đạt đến đỉnh cao của cuộc đời!
Nhưng Hiểu Trà không được tỏ ra thiếu kiên nhẫn.
Tiểu Hồ Đậu khẽ cười, " Tổng tài nghĩ gì mới là quan trọng nhất."
Tổng tài: "Tốt lắm, tôi thích loại Alpha hiểu chuyện như anh.
Trực tiếp đến Cục dân chính."
Hai người ở trước cửa Cục dân chính gặp phải bạn trai cũ và Tiểu Tam.
Tổng tài tâm trạng vui vẻ, nhiệt tình chào hỏi bạn trai cũ: " Bạn trai cũ! Trùng hợp ghê, hai người đến đây để kết hôn à?"
Sắc mặt của bạn trai cũ và Tiểu Tam xanh như giấy chứng nhận ly hôn trên tay của họ.
Tiểu Hồ Đậu: "Ha ha"
Tổng tài: "Anh cười cái gì?"
Tiểu Hồ Đậu mỉm cười lắc đầu: "Không có, Tiểu Sài.
Tôi chỉ nghĩ rằng hai người bạn của em rất hợp nhau."
Tổng tài mỉm cười: "Ông hoàng nón xanh, trời sinh một cặp.
"
Tiểu Tam mặt xanh lét: "Chung Sài, đừng có mà quá đáng!"
Tổng tài lười cho y mặt mũi, tiến vào Cục Dân chính không thèm liếc mắt một cái.
Họ nhanh chóng chụp ảnh, điền vào các mẫu đơn, nộp thủ tục.
Hai mươi phút sau, Tiểu Hồ đậu đang đứng trước cửa Cục Dân Chính ôm tờ giấy đổ, vẫn còn trong trạng thái mê man.
Hắn bây giờ là A đã kết hôn!
Tổng tài nhìn ảnh cưới vui vẻ nói: "Thật là tốt!"
Thực ra, ảnh chụp ở Cục Dân chính thực sự rất khó coi, cả hai đều bị tối hai tông màu, biểu cảm cứng đờ.
Nhưng nghe những gì tổng tài nói, Tiểu Hồ Đậu vẫn có chút xúc động.
Tiểu Hồ Đậu: " Tiểu Sài ăn ảnh, chụp thế nào cũng đẹp."
Tổng tài cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, ôm vai người kia bước lên xe: "Anh thích là tốt!"
Tiểu Hồ Đậu cười nhẹ.
Giống như tất cả những vị bá đạo tổng tài khác, Chung Sài có nhiều tài sản đến mức không nhớ nổi, anh yêu cầu thư ký chọn nơi thanh tịnh nhất để tránh bị người thân quấy rối.
Nửa giờ sau, tổng tài và Tiểu Hồ Đậu đứng ở cửa khu nhà xưởng ở ngoại ô, gió lạnh thổi qua.
Thư ký mỉm cười nói: "Ông chủ, đây là nơi thanh tịnh nhất trong tất cả tài sản của ngài."
Tổng tài: "Nhưng nơi này không thể ở được."
Thư ký: "Ngài có thể sống trong một thị trấn tồi tàn."
Tiểu Hồ Đậu mặt hơi tái xanh: "Tiểu Sài, anh hơi chóng mặt, có lẽ bị cảm.
"
Tổng tài:" Cậu làm sao có thể để bà chủ sống trong một thị trấn tồi tàn được? Anh ấy rất yếu! "
Thư ký:" Nhưng những tài sản khác bố mẹ ngài đều biết.
"
Tổng tài: "....!Ài, dù sao lúc nào cũng không thoát khỏi cằn nhằn, sức khỏe của vợ tôi mới quan trọng!
Thư ký:. Tôi sớm biết ngài sẽ nghĩ như vậy.
Thật ra, đằng sau nhà máy là khu biệt thự ở lưng núi của Hoa Nhuận, ngài có một bất động sản ở đó.
"
Tiểu Hồ Đậu cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Thư ký tiếp tục cười nói: "Khí sắc của bà chủ không tốt lắm, không phải là do thận hư sao?"
Tiểu Hồ Đậu: "..."
Sau khi về đến nhà, Tiêu Hồ Đậu cẩn thận nói: "Anh nghĩ là thư ký của em không thích anh cho lắm.
"
Tổng tài:" Anh cảm thấy cậu ta nói khó nghe? "
Tiểu Hồ Đậu do dự nói: "...!có một chút."
Tổng tài giải thích: "Cậu ta là thư ký mà cha tôi chọn cho tôi.
Cha tôi nghĩ rằng lời thật mất lòng là tốt cho tôi, vì vậy tôi đã tìm một người dám khuyên nhủ.! "
Tiểu Hồ Đậu:" Em đã nghe lời khuyên của cậu ấy không? "
Tổng tài:" Không.
"
Tiểu Hồ Đậu cảm thấy chủ tịch thực sự rất thẳng thắn, vì vậy hắn bày ra tư thế ôn nhu và hiền lành:" Công việc của em rất bận đi? Xe vẫn đang đợi ở cửa.
Không cần ở cùng anh, anh sẽ ở nhà đợi em, em đi làm đi.
"
Tổng tài:" Tôi có cuộc họp vào buổi tối, vì vậy tôi sẽ không ăn tối cùng anh.
Buổi tối không cần để cửa cho tôi.
Nếu tôi phải làm thêm giờ, tôi sẽ không