“Cảnh sát giao thông muốn tôi buổi trưa đến đồn một chút, phối hợp làm chứng.
Nếu như không có chuyện gì, tôi sẽ quay về thành phố A.”
Trần Tử Huyên chính là muốn rời khỏi Thành phố C không rõ này.
Trên thực tế, cô hiểu rõ, cho dù đi tới đâu cũng không có nơi mà cô thuộc về.
Có lẽ là bởi vì thường ngày cô rất hung dữ, cho dù có chuyện gì xảy ra, cô vẫn luôn rất năng nổ và hoạt bát.
Bây giờ Lê Hướng Bắc mới chú ý tới sườn mặt xinh đẹp của cô, dường như có một cảm giác mất mát không thuộc về cô.
Đột nhiên, anh ta có chuyện muốn nói với cô.
“Cô tìm tôi có chuyện gì?”
Mà lúc này điện thoại di động của Trần Tử Huyên đột nhiên vang lên, cô liếc mắt một cái sau đó lập tức bắt máy, thanh âm lập tức trở nên nghiêm túc.
Lê Hướng Bắc tò mò nhìn về phía màn hình điện thoại, ai vậy?
Tuy rằng bình thường Trần Tử Huyên cũng không mấy gần gũi với mọi người, nhưng cũng không có mấy người khiến cô cảm thấy ghét.
Cô nắm chặt điện thoại, vẻ mặt không mấy kiên nhẫn, giống như sẽ lập tức tắt máy.
Đầu bên kia điện thoại vang lên tiếng của Trương Tiểu Vi có chút nóng nảy kèm theo tức giận, mở miệng liền lập tức ra lệnh: “Cô phải lập tức thả Trương Thiến Thiến ra.”
“Dựa vào cái gì?”.
Đọc ????ruyệ???? hay, ????ruy cập ????gay ﹟ ????rUm????r uye????﹒???????? ﹟
Trần Tử Huyên lạnh lùng hỏi lại một câu: “Chẳng lẽ hiện tại lại muốn nói chuyện quan hệ với tôi sao? Chị em nhà họ Trương các người thật sự rất ghê tởm.”
Giọng Trương Tiểu Vi lanh lảnh, rất tức giận: “Trần Tử Huyên, thương tích của Trương Thiến Thiến quá nặng, hiện tại nó còn đang ở tạm giam.
Chu Tiểu Duy đã sớm xuất viện rồi.”
“Em gái cô bị thương nặng hay không cũng đâu liên quan tới tôi, đây đều là Trương Thiến Thiến tự mình chuốc lấy.
Cô ta chính là cố tình gây chuyện, cố tình đâm xe vào chúng tôi.”
Trần Tử Huyên quả thực cảm thấy vô cùng chán ghét chị em nhà họ Trương này.
Hai người họ giống như ác linh, lúc nào cũng quấn lấy cô, thậm chí còn liên lụy tới bạn của cô, càng khiến cho cô cảm thấy tức giận.
“Nếu như lúc ấy tôi và Chu Tiểu Duy bị xe của cô ta đâm chết, chúng tôi chết là đáng lắm đúng không? Trương Tiểu Vi, cô quá đề cao bản thân mình rồi, nếu không phải có gia sản của nhà họ Trần chống lưng, thì cô có được như vậy không? Vì sao tôi phải nghe lời cô?” Nói đến câu cuối cùng, Trần Tử Huyên tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Tình thân, người một nhà, chị em nhà họ Trương chính là những kẻ vong ân phụ nghĩa, còn phá hoại gia đình của cô.
Trần Tử Huyên hận hai chị em họ thấu xương.
Nghe đến đây, Lê Hướng Bắc cũng đã hiểu được phần nào.
Giọng điệu của anh ta cũng trở nên âm u lạnh lẽo, cố ý cất cao giọng: “Giam Trương Thiến Thiến vào tù mười tám năm, đỡ phải ra ngoài gây họa cho người khác.”
Đầu bên kia điện thoại, Trương Tiểu Vi có thể nghe rõ ràng những lời Lê Hướng Bắc nói, nhất thời càng thêm phẫn hận, cắn răng nuốt những lời sắp nói ra trở lại.
Đúng vậy, bọn họ có cái gì mà giàu có.
Trần Tử Huyên nói đúng, hai chị em cô ta cái gì cũng không có, vốn dĩ chị em cô ta là những đứa trẻ sinh ra ở miền núi bị cha mẹ bỏ rơi từ khi còn nhỏ, cố gắng học tập, đến nơi thành phố lớn, vì vậy mới có cơ hội được đặt chân vào nhà họ Trần.
Cô ta với Trần Tử Huyên, chính là không thể so sánh.
Càng là như vậy, Trương Tiểu Vi càng cảm thấy số phận đúng là không công bằng, càng thêm hận cô Trần từ nhỏ đã được nuông chiều này.
“Trần Tử Huyên, đợi tới khi cô tới cục cảnh sát để lấy khẩu cung, tôi đề nghị cô nên nói sự thật.
Nếu như Trương Thiến Thiến bởi vì bạn của cô mà phải nhận tội, tôi sẽ khiến cô phải hối hận.” T
rần Tử Huyên cảm thấy những lời người phụ nữ này nói vô cùng buồn cười: “Cô còn muốn uy hiếp tôi sao? Trương Tiểu Vi, cô cũng chỉ hơn tôi ba tuổi, cô còn mặt mũi nói với người khác cô là mẹ kế của tôi.
Với tuổi của cha tôi thì cô cũng chỉ là con gái nuôi của ông ta thôi.
Đúng là không biết xấu hổ, cũng không hiểu sao có thể sống được như vậy.”
“Trần Tử Huyên, tôi lớn hơn cô ba tuổi, nhưng những chuyện tôi gặp phải tất cả đều khổ sở hơn so với cô gấp hàng trăm hàng nghìn lần.
Tôi sống chính là để tồn tại, tôi chính là muốn sống thật tốt!”
Trương Tiểu Vi chính là một diễn viên rất giỏi giả vờ, nhưng lần này đã khiến cô ta tức giận không khống chế được mà mắng to.
“Vì sao Trương Thiến Thiến lái xe đâm vào các người?”
“Bạn của cô, Chu Tiểu Duy vì sao lại bị thương?”
Trương Tiểu Vi càng nói càng kích động, trên gương mặt hung ác nham hiểm của cô ta xuất hiện nụ cười khẩy, cũng mang theo vài phần trào phúng: “Lưu Oánh Oánh vì trả thù cô, cố ý khiêu khích Trương Thiến Thiến.
Từ một năm trước trạng thái tinh thần của Trương Thiến Thiến đã không được ổn định, lúc nào cũng điên điên khùng khùng.
Lưu Oánh Oánh chính là muốn mượn đao giết người.
Chu Tiểu Duy đen đủi mới không may bị cuốn vào.
Trần Tử Huyên, tất cả những thương tổn này đều do một tay cô ban tặng, đều là bởi vì cô, là cô hại bọn