Nguyễn Chi Vũ đồng ý để cô tiếp tục ở bên ngoài đi làm.
Trần Tử Huyên cảm giác được có điểm gì đó không đúng, nhất là quản gia còn nói với cô, sau này Nguyễn Chi Vũ cũng không ép buộc cô phải để anh đưa cô đi làm nữa, mà cô có thể dùng một chiếc xe bình thường mà cô muốn để lái đi làm.
Nhưng mà Trần Tử Huyên cũng không hề hay biết, tối hôm qua sau khi Nguyễn Chi Vũ nghe được lời tâm sự của cô, cả một buổi tối không ngủ được.
Vào sáng hôm nay Trần Tử Huyên mở cửa xe mới của cô ra để đi làm, Nguyễn Chi Vũ còn theo đuôi cô cả một đoạn đường, thật sự là phí công phí sức mà.
“Trần Tử Huyên, buổi chiều ngày hôm qua cậu… đánh nhau với người ta à?” Chu Tiểu Duy tới công ty sớm nửa tiếng, sau khi cô ấy nghe được các đồng nghiệp trong công ty nói ra những chuyện bịa đặt vô căn cứ kia, vô cùng khiếp sợ, canh giữ ở ngoài cửa lớn của công ty chờ cô, Tiểu Duy khẩn trương nhìn chằm chằm cô nói: “Rốt cuộc sao lại thế này, chuyện này xảy ra sao hôm qua cậu không nói cho mình biết, nghe nói người phụ nữ nổi tiếng trên mạng kia còn đang phải nằm viện.”
Kỳ thật Chu Tiểu Duy không hề quan tâm chút nào đến chuyện người phụ nữ kia có bị thương nặng hay không, suy nghĩ hiện tại của cô lại là, cái công ty này có phải sẽ bị đóng cửa hay không? Với tính cách của Nguyễn Chi Vũ mà nói, như vậy rồi mà vẫn còn đồng ý để cho cô tiếp tục đi làm, chuyện này thật sự là kỳ tích.
Trần Tử Huyên vô cùng bình tĩnh tóm tắt lại câu chuyện: “Người phụ nữ kia không biết từ đâu xuất hiện đột nhiên lao đến đánh mình một cái bạt tại, nên mình đánh lại cô ta một cái, cô ta lại muốn cào lên mặt mình, nên mình mới quật ngã cô ta ra mà thôi.”
Chu Tiểu Duy nghe cô nói lại câu chuyện nhẹ nhàng như vậy, nhất thời cảm thấy dở khóc dở cười.
“Cũng chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi.” Trần Tử Huyên lơ đễnh, cầm thẻ nhân viên đi điểm danh.
Buổi chiều ngày hôm qua vô duyên vô cớ bị người phụ nữ nổi tiếng trên mạng đánh cho một cái bạt tai, đương nhiên, Trần Tử Huyên cũng nhân cơ hội mà đánh trả lại cô ta rồi, còn thuận tiện giúp cô ta tới bệnh viện nghỉ dưỡng nữa.
Tuy rằng không quá thỏa mãn, nhưng với tính cách của Trần Tử Huyên, bị người đánh, sau đó còn đánh trả lại, cũng không phải một chuyện lớn gì, ngủ một giấc, ngày thứ hai liền quên luôn chuyện này đi.
Nhưng ở công ty bắt đầu có lời đồn, cái cô nổi tiếng trên mạng kia không biết đã đắc tội với ai, mà bị tất cả công ty trong ngành phong sát.
Bởi vì lúc trước Trần Tử Huyên và người phụ nữ nối tiếng kia từng có xung đột, cho nên đồng nghiệp trong nhóm đều nhìn cô với ánh mắt vô cùng cẩn thận, lẫn cả chút kỳ quái đánh giá.
Trong lòng mọi người tràn đầy phỏng đoán và hoài nghi, nhưng không ai dám đến trước mặt hỏi cô, làm cho Trần Tử Huyên ở trong công ty rơi vào tình cảnh hết sức xấu hổ, cô bị mọi người cô lập.
Phòng rửa tay của nhân viên nữ là nơi khởi đầu của mọi câu chuyện bát quái trong công ty.
Lúc này, mấy người phụ nữ đang ở bên trong người thì trang điểm người thì rửa tay, bọn họ cùng nhau nói chuyện phiếm: “Nghe nói, cô ấy không hài lòng với sự sắp xếp của công ty, còn nói chuyện với quản lý nhân sự rất ngạo mạn nữa, tám phần là họ hàng thân thích với lãnh đạo của công ty.”
“Có sao? Cô ấy hiện tại hình như đã nghe theo sự sắp xếp của công ty làm người livestream rồi, chị Phương còn nói cô ấy học hành rất nghiêm túc nữa.”
Giọng nói càng lúc càng xa, tận đến khi các cô ấy rời khỏi toilet, hai cánh cửa nhà vệ sinh ở góc trong cùng lúc này mới chậm rãi mở ra, Trần Tử Huyên mặt không chút biểu cảm gì đi ra.
Chu Tiểu Duy cũng đi lên trước rửa tay, ngẩng đầu liếc mắt nhìn cô một cái.
Nếu là một người có tính cách nóng nảy, khẳng định là sẽ nhịn không được mà lao tới cùng mấy người đồng nghiệp đó mắng chửi một trận, hoặc nếu là người nhát gan sợ phiền phức, thì bản thân sẽ nín nhịn uất ức.
Nhưng Trần Tử Huyên không phải là một trong hai loại người đó, vẻ mặt của cô thể hiện rõ cô là người không liên quan tới chuyện mà mấy người kia bàn tán.
“Các cô ấy lại còn nói cậu là họ hàng thân thích của lãnh đạo, đúng là nói hưu nói vượn.”
Trần Tử Huyên cũng không thèm để ý, bình tĩnh nói một câu: ‘Miệng mọc trên người của bọn họ mà.”
Tiểu Duy sớm biết rằng cô sẽ không vì mấy chuyện như thế này mà tức giận, chê cười cô: “Trần Tử Huyên à, cậu có cảm thấy rằng, duyên qua đường với những người cùng phái của cậu rất kém không”’
Trần Tử Huyên nghĩ nghĩ, cô quả thật có rất ít bạn bè là con gái.
Tiểu Duy chủ yếu là muốn khuyên nhủ cô: “Phụ nữ khi ở chung với nhau, yếu đuối sẽ dễ dàng hòa nhập với tập thể hơn, phần lớn mọi người trong cái xã hội này, từ trong tiềm thức đều muốn kết giao bạn bè với những người có địa vị thấp hơn mình hoặc những người kém hơn mình.”
“Mình không cảm thấy bản thân là một người mạnh mẽ, mình chỉ là không quá thích giao tiếp cùng mấy người bọn họ mà thôi.”
Tiểu Duy thở dài: “Mình khẳng định là cậu từ nhỏ đã bị ảnh hưởng bởi tính cách của ông ngoại và bố của cậu rồi.” Kỳ thật Chu Tiểu Duy chỉ muốn nói với cô, ở trong vòng tròn xã hội, có thể không để ý đến người khác, cũng cần phải có tư bản sau lưng.
“Mình và ông ngoại không liên quan gì cả.” Thần sắc Trần Tử Huyên có chút suy ngẫm, trầm mặc trong chốc lát: “Có thể là bởi vì… Nhóc Ngốc không thích nói chuyện, mình ở cùng với cậu ấy nên cũng bị ảnh hưởng tính cách không