“Hai người sống chung rồi ư? Tiến triển nhanh như vậy, tiếng sét ái tình kiểu quái quỷ gì đây?”
“Tìm tôi có chuyện gì?” Kỷ Huân Nhiên khéo léo chuyển đổi đề tài.
“Phu nhân và Chủ tịch chính thức tranh giành quyền lợi ở Tập đoàn, thậm chí không ngừng mua về cổ phiếu để nâng cổ phần chiếm lấy ưu thế.
Anh nói xem chuyện nội bộ tranh giành truyền ra ngoài còn ra thể thống gì.
Sớm muộn cũng bị người ngoài thừa nước đục thả câu.”
“Mẹ tôi có phải kế hoạch ép hôn em gái tôi không?”
“Chủ tịch muốn anh và Rachel đính ước đương nhiên phu nhân cũng không nhượng bộ.
‘Binh tới tướng cản, nước tới đá ngăn’, hầu như không muốn thua trong trận chiến tranh giành quyền lực này.”
Kỷ Huân Nhiên nghĩ tới thật đau đầu.
Anh xem hồ sơ Jay mang đến và kí.
Mãi cũng chẳng phát biểu lời nào, sau đó tiến ra ngoài lan can hóng gió.
“Vậy thì tôi phải về Hong Kong một chuyến.
Tôi còn muốn đưa Rachel...!à, Thượng Vân Hi đi cùng.”
Jay ngạc nhiên thêm lần nữa.
Cậu ấy đứng bật dậy, thái độ rất bất mãn.
“Anh đừng si mê cô ấy có được không? Tôi cảm thấy con người này hoàn toàn không tầm thường chút nào, thậm chí có chút thâm trầm.
Có chuyện này đúng lý tôi không muốn bàn nhắc với anh, nhưng thấy anh thiết tha với cô gái ấy tôi không thể không góp ý vài lời.”
“Nói xem có thuyết phục được tôi không?”
Kỷ Huân Nhiên hết sức điềm tĩnh, nâng tách trà lên chậm rãi thưởng thức.
“Vụ việc gần đây cô ấy tạt cà phê vào mặt Nancy gây phẫn nộ...!tôi và Phương tổng BigMoon hết sức đau đầu.
Tối này trước khi ngủ tôi có xem một đoạn clip ngắn của người bạn làm ở trường quay, đúng ngày hôm đó...!trong clip xuất hiện thoáng qua Thượng Vân Hi đến phòng thay đồ của Nancy, trên tay cầm cốc cà phê.
Khả năng không thể sai được là cô ấy làm bẩn khăn choàng...!Tôi chưa nói lại với Phương tổng, nhưng xét thấy không cần làm lớn chuyện nên thôi, dù sao Nancy cũng có vấn đề rồi.
Còn nữa, vụ cháy lần trước tuy rằng không có camera xác minh, nhưng may mắn là có một camera ở tòa chung cư bên cạnh chiếu qua một góc hành lang, xác thực trong khoảng thời gian không có ai lui tới khu đó ngoài Thượng Vân Hi.
Nếu thật sự cô ấy làm cháy phòng chứa đồ thì có nghĩa gì? Cô ta là người có tính hủy diệt, bản tính này không tốt chút nào.”
Jay nói mà chính bản thân liên tưởng tới càng cảm thấy lạnh sống lưng.
Con người không nên chỉ đánh giá ở vẻ ngoài thanh thuần.
“Chỉ vậy ư?”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Khuynh Thế Phồn Hoa
2.
Tác Giả Cũng Đến Cướp Nữ Chủ
3.
Người Tình Của Sói
4.
Bác Sĩ Lục! Em Đừng Hòng Chạy
=====================================
Jay mặt đơ như phỗng.
Kỷ Huân Nhiên hỏi ngược lại như thế là có ý gì? Anh ta không tin?
“Huân Nhiên! Là bạn tôi mới nhắc nhở anh.
Anh quá mê muội rồi.”
“Cậu đừng nói lại chuyện ngày hôm nay đến bất kì ai, hãy để mọi thứ im xuôi cho qua đi.”
Jay im lặng, vẻ mặt hết sức bất mãn.
Lúc này Kỷ Huân Nhiên mới quay mặt lại tiến gần về phía cậu, ánh mắt trầm tư đến dị thường: “Jay! Hãy thương xót cho cô ấy.
Tôi sẽ khiến cô ấy hạnh phúc mà không chịu bất kì tổn thương nào nữa.”
“Cậu điên thật rồi.”
“Tôi tỉnh táo hơn bao giờ hết.
Chỉ sợ bản thân sơ xuất một chút sẽ thành ra kết quả tồi tệ.”
Jay lắc đầu, lấy hồ sơ trên bàn vừa được Huân Nhiên kí xong một mạch đẩy cửa đi ra ngoài, không còn tâm tình để dây dưa bàn luận bất kì chuyện gì liên quan đến người con gái đó nữa.
Lúc xuống dưới nhà lại lần nữa chạm mặt với Thượng Vân Hi, Jay có chút ngẩn người.
Dưới tia nắng ấm chan hòa của buổi sớm lọt qua rèm cửa rọi vào gương mặt nghiêng nghiêng như của cô gái ấy xinh đẹp như một bức tranh.
Rõ ràng sức hút ấy khiến bao chàng trai trên đời có thể đổ gục.
Cô ấy thanh thuần và dịu dàng đến từ ánh nhìn, cư nhiên hành động cực đoan cứ như xuất phát bởi một người hoàn toàn khác.
Jay chẳng màng chào hỏi với cô, dứt khoát đi ra ngoài lái xe đến