Thượng Vân Hi bấu chặt vào nắm cửa, không ngừng run lên...!môi cô mím chặt lại.
“Kỷ Huân Nhiên!”
Thượng Vân Hi rít qua kẽ răng nhìn đôi nam nữ trước mặt đang ôm ghì lấy nhau.
Hạ Huyên chỉ mặc hờ bởi chiếc khăn tắm quấn quanh cơ thể trần nhộng...!Hai người bọn họ...!hai người bọn họ ngang nhiên ngoại tình ở trong căn phòng của cô...
Thượng Vân Hi rơi xuống nước mắt, cảm thấy đầu óc một phen choáng váng.
Ngay lúc cô nghĩ mình sắp ngất đi thì trông thấy Kỷ Huân Nhiên lao đến chiếc bàn đập vỡ ly rượu, anh cầm mảnh vỡ thủy tinh rạch mạnh xuống tay, Hạ Huyên kích động la toán lên.
Máu chảy xuống cánh tay...!Thượng Vân Hi lạnh buốt người, rất nhanh đã mất đi ý thức.
Cô lại ngất.
Nhưng mà lần này cảm giác rõ rệt cơn đau thắt ở trái tim.
Kỷ Huân Nhiên bị thương nhưng lại được dịp bừng tỉnh, cảm nhận cơn đau.
Hạ Huyên lại bất chấp lao vào lòng anh nhưng lần này bị anh dứt khoát đẩy ra.
Anh lấy điện thoại, gọi ngay cho Jay.
Jay ở phòng đối diện, rất nhanh đã có mặt.
Lúc này bước vào phòng thì thấy cửa không đóng, Hạ Huyện nằm co mình dưới sàn nhà, còn Kỷ Huân Nhiên thì đang gắng gượng ôm chầm Vân Hi đặt xuống giường.
“Chuyện gì thế? Sao thư kí Hạ lại có mặt ở đây?” Mà lại ăn mặc như thế...!Có lẽ nào...
Kỷ Huân Nhiên nhìn qua Jay, gằn lên từng tiếng: “Tôi đang có thuốc ở trong người, gọi anh Phó tìm bác sĩ đến đây nhanh lên.”
“Vâng.”
Jay mở điện thoại, rất nhanh dặn dò mấy câu.
Sau đó anh chạy đến hòm y tế lấy bông băng và nước rửa vết thương.
Muốn xử lý giúp Kỷ Huân Nhiên thì ngược lại bị anh từ chối.
“Cứ mặc tôi.
Như vậy mới được tỉnh táo chút.”
Jay thở dài ra.
Chỉ biết giúp Huân Nhiên đỡ Vân Hi nằm ngay ngắn trên giường và quay sang bế Hạ Huyên nằm lên sofa.
Anh lại trở vô nhà vệ sinh, vắt khăn lạnh.
Hai cái đưa cho Kỷ Huân Nhiên tự lau cho mình và Vân Hi, cái còn lại thì giúp Hạ Huyên lau sơ.
Anh đắp chăn cho Hạ Huyên tuy nhiên cô ấy cứ không ngừng than nóng và hất ra, mấy lần còn muốn thoát y.
Tình cảnh như vậy Jay có thể phần nào đoán được.
Anh e ngại cho danh tiết của Hạ Huyên nên cũng gọi phục vụ nữ đến, nhờ vả di chuyển cô ấy sang phòng của anh và săn sóc.
Anh không an tâm, vẫn quay về phòng của Kỷ Huân Nhiên xem chừng.
Lúc này trông qua thì thấy ánh mắt lẫm liệt của Kỷ Huân Nhiên như muốn giết người.
Jay căng thẳng nói: “Anh ổn chứ?”
Kỷ Huân Nhiên đã mặc vào áo choàng ngủ, nhưng vẫn trở người khó chịu.
Chân mày cứ nhíu chặt lại.
Nếu không vì Vân Hi đang ngất xỉu, biết chừng...!đã không kìm được lấy thân thể của cô ấy để thỏa mãn dục vọng đang hoành hành trong người.
Nhưng càng nghĩ càng tức giận, Kỷ Huân Nhiên nghe lồng ngực cồn cào muốn trào ra.
Anh ngẩng lên trực nhìn Jay, tàn nhẫn rít qua kẽ răng: “Dám hạ thuốc trên người tôi...!Hừm.
Jay! Cậu có thiện cảm với Hạ Huyên...!thì giúp cô ấy giải quyết nhu cầu cấp thời đi.”
“Tôi đâu thể vô lại như vậy.”
Kỷ Huân Nhiên cười lạnh, khó chịu thở hồng hộc bấu mạnh vào da thịt.
“Cô ta muốn đêm nay thất tiết...!tôi nhất định không phụ lòng.” Kỷ Huân Nhiên gằn lên từng tiếng.
Jay chưa từng trông thấy Kỷ Huân Nhiên tức giận điên cuồng như thế bao giờ.
Nhất là khi đối với phụ nữ.
Jay không dám tin nhưng vẫn nghe Kỷ Huân Nhiên lặp lại lời nói: “Cậu trái lời đừng trách tôi khiến hai người sống không bằng chết.”
Jay kinh hãi đứng bất động.
Mất bình tĩnh gào lên:
“Anh điên rồi! Tôi không hùa theo anh...!Hạ Huyên là em gái của cảnh sát...!Không thể giỡn chơi.”
“Vậy thì tôi gọi người khác đến.
Chọn đi...!Đêm nay cô ấy là của cậu.”
Jay nghiến răng, muốn lao đến đấm vào mặt Kỷ Huân Nhiên một phát cho hả giận.
Nhưng vừa hay nhào đến bên ngoài lại có người đi vào.
Chính là bác sĩ và anh Phó tài xế.
Jay nén xuống cơn giận, trình bày và phân phó cho bác sĩ, cũng yêu cầu ông ta cam kết giữ bí mật.
Kỷ Huân Nhiên được bác sĩ tiêm mũi thuốc, thì quay sang kiểm tra cho Vân Hi, bấy giờ nghe anh Phó lên tiếng bảo: “Vừa rồi ăn tối Kỷ phu nhân cũng bị ngất, do thiếu kali.
Tôi có đưa cô ấy đến bệnh viện truyền nước.
Sao lại ngất nữa chứ?”
Anh Phó lo ngại nói, lại nhìn vẻ khó chịu của Kỷ Huân Nhiên chỉ biết