Úc Đình Xuyên hút thuốc xong liền đứng thẳng lưng, ném tàn thuốc rồi đi vào phòng nghỉ ngơi.
Bố cục phòng nghỉ ngơi không giống như phòng ngủ, ngoại trừ có đầy đủ đồ nội thất còn có nhà vệ sinh riêng.
Úc Đình Xuyên cởϊ áσ vest treo trên móc áo, vào phòng vệ sinh rửa tay.
Trong không khí còn có mùi thơm nhàn nhạt chưa tan đi, gương trên tường bị hơi nước bao trùm, mơ hồ hồ hồ nhìn không rõ ràng, anh đứng trước bồn rửa, ống tay áo sơ mi của người đàn ông được vén lên, mở vòi nước ra, dòng nước đổ vào trên hai bàn tay to khớp xương rõ ràng kia.
Đột nhiên giống như có cảm ứng nào đó, Úc Đình Xuyên giương mắt nhìn về phía tấm gương trước mặt.
Trong gương phản chiếu một bóng người trước cửa nhà vệ sinh.
Tống Khuynh Thành không biết đã tỉnh lại từ khi nào, đang dựa vào bên cửa.
Anh tắt vòi nước, lấy khăn mặt lau khô ngón tay, sau khi chậm rãi làm xong tất cả, Úc Đình Xuyên mới xoay người, cũng đúng lúc này, anh mới phát hiện Tống Khuynh Thành không mặc quần.
Trên người cô gái chỉ có một chiếc áo sơ mi rộng thùng thình, tóc dài rối bời rơi vào cổ áo sơ mi, hai chân trơn bóng giống như là vớt từ trong sữa ra.
Khung xương mảnh khảnh, trong áo sơ mi nam càng thêm nhỏ nhắn xinh xắn.
Ánh mắt Úc Đình Xuyên liếc về phía chân trái của cô.
Trên mắt cá chân trắng có một hình xăm hoa hồng nhỏ màu đen, trông rất sang trọng và gợi cảm.
Tống Khuynh Thành cũng đang nhìn chằm chằm vào Úc Đình Xuyên không chớp mắt, có lẽ lúc anh châm thuốc, cô đã tỉnh lại rồi, cũng biết trong khi anh hút thuốc, ánh mắt vẫn luôn nhìn mình.
"Đẹp không?" Khóe môi cô khẽ cong lên, không đầu không đuôi hỏi một câu.
Úc Đình Xuyên thu lại tầm mắt, đặt khăn mặt trong tay sang một bên rồi mở miệng nói: "Nếu đã tỉnh rồi thì bảo Linda đi thúc giục tiệm giặt ủi.
”
Anh nói xong, chuẩn bị đi ra ngoài.
Tống Khuynh Thành không để ý giọng điệu nói chuyện lạnh nhạt của anh, vài bước đến trước mặt anh, thành công chặn đường đi, đồng thời cô ngẩng đầu lên, đối diện với tầm mắt đen láy của Úc Đình Xuyên, hỏi với giọng điệu âm trầm: "Vì sao đưa chi phiếu cho tôi?”
Đèn trong toilet lờ mờ, ở một góc chật hẹp, ánh mắt cô gái lại quá lộ liễu và trực tiếp.
Tống Khuynh Thành giơ tay lên, nắm chặt một cái nút trên áo sơ mi của người đàn ông.
Đầu ngón tay nhẹ nhàng chuyển động.
Cô nhỏ tiếng nói: "Anh…luôn hào phóng như vậy với tất cả phụ nữ à?”
Úc Đình Xuyên cúi đầu nhìn dáng vẻ xinh đẹp của cô, còn mơ hồ mang theo một vài nét ghen ghét.
Cho dù là động tác trên tay cô hay là giọng điệu nói chuyện, đều không phải là của một học sinh trung học nên có.
Anh nhớ Cố Chính Thâm đã từng nói, 22 tuổi cũng không còn nhỏ!
Lúc này có người gõ cửa bên ngoài.
Tiếng cốc cốc chợt vang lên, người đến quá bất ngờ.
Tống Khuynh Thành bỗng trở nên hơi chột dạ, vô thức buông nút áo trong tay ra.
Trước khi cô lùi ra ngoài thì Úc Đình Xuyên lại mở rộng cánh tay dài, bàn tay to nắm lấy vòng eo mềm mại của cô khiến cô lảo đảo đi một bước về phía trước, cơ thể mềm mại đụng vào trong ngực người đàn ông.
Hai người áp sát vào nhau, không chừa lại một khe hở nào.
Không giống như lần ở trên sân bóng, bây giờ Úc Đình Xuyên đang thật sự ôm cô vào lòng, trong quá trình này, tâm lý Úc Đình Xuyên xảy ra biến hóa như thế nào, Tống Khuynh Thành không kịp suy nghĩ kỹ về điều đó, đùi của cô dán lên đôi chân dài dưới