Cố Thanh Trì lúc này đã không còn quá kiên nhẫn với người con gái trước mặt này.
Đã từng có thời gian hắn xem cô ta như em gái của mình hơn là một người bạn thân thiết từ nhỏ.
Nhưng đổi lại là gì, cô lại xem hắn như người yêu, như vậy còn chưa đủ cô còn hết lần này đến lần khác phá hoại quan hệ của hắn cùng Tần Thiên Lan trong khi biết rõ người hắn yêu là Tần Thiên Lan.
Quách Liên Y thấy thái độ của Cố Thanh Trì đối với mình ác liệt như vậy, trong lòng không khỏi cảm thấy vô cùng tổn thương.
Lần này cô ta không có giả vờ mà thật sự cảm thấy tổn thương.
Cô ta yêu thầm Cố Thanh Trì lâu như vậy, những tưởng sẽ có được kết quả đẹp như ý muốn, nào ngờ được nửa đường xuất hiện một Tần Thiên Lan phá hủy mộng tưởng của cô ta kia chứ.
Cô ta không cam tâm một chút cũng không cam tâm, tại sao Cố Thanh Trì có thể đối xử với cô ta như vậy kia chứ?
"Thanh Trì, anh vì một người ngoài mà đối với em như vậy? Tình cảm của chúng ta bao năm nay chẳng lẽ còn không bằng một cô gái đã từng kết hôn với người khác hay sao?" Thấy Cố Thanh Trì vẫn luôn yên lặng một lời cũng không đáp lại mình Quách Liên Y liền tiếp tục nói, vừa nói nước mắt nơi hai khóe mắt như hai vòi nước được mở hết công sức, rơi như mưa.
"Cô gái kia chẳng qua chỉ là hoa tàn bại liễu, một cô gái đã từng bị đàn ông khác dùng qua rồi, anh tại sao lại thà chọn cô ta cũng không chọn em? Anh không phải không biết em đối với anh như thế nào ư?"
Quách Liên Y còn muốn nói nữa, nhưng nhận thấy sắc mặt của Cố Thanh Trì càng lúc càng đen lại, đã thế còn âm trầm đến đáng sợ.
Quách Liên Y không phải là chưa từng nhìn thấy Cố Thanh Trì như vậy, chẳng qua là ánh mắt cùng biểu cảm này Cố Thanh Trì chỉ dùng đối với người hắn cảm thấy câm hận mà thôi, đối với cô ta Cố Thanh Trì vẫn luôn mục mực dịu dàng.
Quách Liên Y lúc này mới phát hiện ra chính mình vì tức giân mà đem những lời dấu tận đáy lòng nói ra miệng, nhưng mà cho dù những lời kia của cô ta có hơi quá đáng một chút thì đã sao chứ, Cố Thanh Trì cũng không nên vì vậy mà dùng ánh mắt kia nhìn cô ta.
"Thanh Trì...Anh..."
Cố Thanh Trì lúc này cuối cùng cũng chịu lên tiếng, nhưng khác với giọng điệu bình thường.
Lần này trong lời nói cùng giọng nói của hắn ngoài sự xa cách và lạnh lẻo ra thì không còn gì cả, đến cả với người không quen biết cũng chưa từng thấy qua loại đối xử này của Cố Thanh Trì.
"Quách tiểu thư, phiền cô trong hôm nay lập tức rời khỏi nhà tôi, đồng thời quay về nơi vốn có của mình, bằng không tôi cũng không ngại giúp cô một tay." Cố Thanh Trì nói xong liền quay đầu rời đi khỏi biệt thự, nhưng đi được mấy bước liền quay đầu lại, ánh mắt nhìn Quách Liên Y đầy lạnh lẻo.
"Quách Tiểu thư, người phụ nữ