(135)
Chỉ trong một đêm ngắn ngủi, thành phố S xảy ra rất nhiều chuyện, có chuyện động trời, có chuyện đã được thế lực lớn phong toả mọi tin tức lại.
Sau khi hay tin, Ngụy Ni vội vã chạy tới bệnh viện cùng với Lục Thiên Hạo và Thẩm Tuệ.
Thẩm Tuệ thấy cô vội vàng như vậy thì cũng lo lắng đuổi theo sau đỡ lấy cô, vì dù sao trong bụng cô cũng đang có em bé 5 tháng tuổi rồi.
Bà biết cô đang vô cùng lo lắng, nhưng nói xui một cái thôi, cô chạy nhanh như vậy nhỡ thẳng may xảy ra sơ xuất gì thì sao?
Ngụy Ni không thể bình tĩnh nổi, cô suy sụp nhìn lên cánh cửa phòng cấp cứu, trong lòng tự trách bản thân mình thật nhiều.
Tất cả là tại cô, nếu như cô không đòi Lục Thiên Viễn nửa đêm ra ngoài mua đồ ăn vặt cho mình, có lẽ giờ này anh vẫn bình an vô sự.
Lục Thiên Viễn lúc đi mua đồ ăn vặt cho Ngụy Ni, khi mua xong chuẩn bị bước lên xe để lái về nhà thì đột nhiên lúc đó, có một chiếc ô tô khác bất ngờ lao tới khiến cho hắn không kịp trở tay.
Hậu quả chính là, người bị thương nặng, xe cũng không còn ra hình xe nữa.
Còn tài xế kia sau khi mất lái tông vào lề đường thì cũng đã tử vong ngay tại chỗ.
Cảnh sát tới hiện trường xảy ra vụ việc ngay lập tức, bước đầu xác nhận nạn nhân là nữ, khoảng 26 tuổi, điều khiển ô tô khi đang say rượu không tỉnh táo.
Vụ việc này đã được Lục Thiên Quân phong toả lại, không để rò rỉ thông tin.
Anh hợp tác với phía bên cảnh sát, tiếp tục điều tra mọi việc.
Sao lại có những sự việc xảy ra trùng hợp như vậy chứ?
Khi Lục Thiên Quân tới nơi thì cả bố mẹ và Ngụy Ni cũng đã ngồi ở đó chờ từ lâu rồi, phía bên trong phòng cấp cứu vẫn đang tiếp tục, thật sự không rõ tình hình bên trong có khả quan không nữa.
Ngụy Ni bật khóc nức nở, bất kể Lục Thiên Hạo hay Thẩm Tuệ có dỗ dành thế nào đi chăng nữa thì cô vẫn không chịu nín.
Lục Thiên Quân lúc này mới bước đến, kiên nhẫn an ủi một câu:
- Thiên Viễn sẽ không sao đâu, em còn đang mang thai, nhớ chú ý sức khỏe.
Ngụy Ni sụt sùi ngước mắt nhìn Lục Thiên Quân, rồi lại tự tố cáo bản thân mình, trách móc bản thân mình:
- Tất cả là lỗi của em, nếu như em không đòi Thiên Viễn ra ngoài mua đồ ăn vào giờ đó thì có lẽ...!
- Được rồi, không phải lỗi của con đâu.
Mọi chuyện cũng đã xảy ra, đều không nằm trong tầm kiểm soát của con.
Cho nên không được phép trách móc bản thân mình như vậy.
Thẩm Tuệ liền giơ tay lên giúp Ngụy Ni lau nước mắt, vừa thương con trai mình ở bên trong phòng cấp cứu, cũng thương cô con dâu mới này.
So với những người mẹ khác, bà bây giờ quả thực bình tĩnh hơn rất nhiều, đó chính là khí chất cao quý chỉ có phu nhân hào môn mới có được.
Ngụy Ni thật biết ơn vì Thẩm Tuệ không trách mình hay mắng chửi mình.
Nhưng dù có thế nào đi chăng nữa thì chuyện này cũng là lỗi của cô, cô nguyện gánh chịu mọi trách nhiệm.
Lục Thiên Hạo cũng không biết nên nói gì, chỉ thở dài rồi lẳng lặng nhìn về phía phòng cấp cứu.
Cả gia đình nhà họ Lục chờ thêm một lát nữa, lúc đó bác sĩ mới bước ra với sắc mặt cực kỳ nghiêm trọng:
- Bệnh nhân mất máu quá nhiều, nhưng vì thuộc nhóm máu hiếm nên phía bên ngân hàng máu không kịp chuẩn bị.
Ở đây có ai là người nhà bệnh nhân mà có cùng nhóm máu không ạ?
Lục Thiên Quân lập tức bước tới, bình tĩnh nói:
- Tôi là anh trai thằng bé, có cùng nhóm máu.
Để tôi!
- Vậy được, mời anh đi theo tôi.
Vào lúc này đây, cứu người mới là chuyện quan trọng, đây lại không phải bệnh viện tư nên cũng chẳng ai quan tâm tới thân phận.
Đã tới bệnh viện thì đều là bệnh nhân cả, đã là bệnh nhân thì tất nhiên đều sẽ được chăm sóc như nhau.
Nhìn Lục Thiên Quân bước vào bên trong phòng cấp cứu, sắc mặt của những người ở bên ngoài chờ càng thêm nặng nề.
Trợ lý Tư Mã Lộc theo anh tới đây, khi thấy anh có quyết định hiến máu thì cậu ta đã có ý muốn ngăn lại rồi.
Theo như kế hoạch thì ngày mai sẽ là một ngày cực kỳ quan trọng, trời lại sắp sáng, hiến máu xong e là sẽ không kịp nữa.
Thế nhưng Lục Thiên Viễn là em trai ruột của Lục Thiên Quân, nằm bên trong còn chưa rõ sống chết thế nào.
Tư Mã Lộc cũng không dám can thiệp quá nhiều vào chuyện của sếp, chỉ đành nhìn sếp mình bước theo bác sĩ.
Trải qua vài tiếng đồng hồ