(54)
Ngụy Thương nghe Tô Hy nói vậy cũng không nỡ từ chối, với lại cô và em gái Ngụy Ni của anh thân thiết như vậy, tới nhà nhau chơi cũng là chuyện thường tình thôi mà, chắc là sẽ không khiến cho bạn trai cô hiểu lầm đâu nhỉ.
Ngụy Thương chỉ sợ anh khiến cho cô phải khó xử, cho nên phải suy nghĩ một lát rồi mới gật đầu:
- Được, em cứ tự nhiên.
Tô Hy mỉm cười cảm ơn Ngụy Thương, nhưng trong lòng lại vô cớ cảm thấy khó chịu.
Mặc dù đã tự nhủ rằng không được phép nghĩ đến Lục Thiên Quân nữa, nhưng nhớ tới người phụ nữ khi nãy, cô lại càng bực mình.
Đúng rồi, phải gọi điện sỉ Tư Mã Lộc một trận đã.
Có câu, mắt không thấy thì lòng không đau.
Giá như cô không tới, không nhìn thấy cảnh đó thì có lẽ bây giờ cô đang vui vẻ bên Ngụy Ni rồi.
Dù cho Lục Thiên Quân có ngoại tình đi chăng nữa, cô cũng chẳng có tư cách gì mà làm ầm ĩ lên, nhưng cô cũng không muốn biết gì cả.
Thà không biết gì còn hơn là trong lòng bứt rứt khó chịu.
Tư Mã Lộc còn tưởng mình đã lập công, bây giờ lại vô duyên vô cớ bị Tô Hy gọi điện tới mắng chửi, anh ta ấm ức vô cùng:
- Thiếu phu nhân, có phải cô hiểu lầm gì rồi không, Lục tổng làm sao có thể ở bên phụ nữ khác chứ?
Rõ ràng là không có mà, sao Tô Hy lại bảo xuất hiện phụ nữ trong phòng khách sạn của Lục Thiên Quân chứ, lạ thật.
Không biết là đã xảy ra chuyện gì, nhưng đi theo Lục Thiên Quân lâu như vậy, Tư Mã Lộc dám chắc chắn rằng Lục Thiên Quân không phải loại người đấy.
Lục Thiên Quân là một người sống rất nguyên tắc, hôn nhân là hôn nhân, dù cho anh không có tình cảm với Tô Hy đi chăng nữa thì anh cũng không bao giờ đi ngoại tình.
Huống hồ, trong lòng anh, địa vị của Tô Hy còn rất quan trọng.
Có thể thấy rằng hai vợ chồng này vô cùng yêu thương nhau, càng yêu nên mới càng nảy sinh ra nhiều hiểu lầm mâu thuẫn.
Tư Mã Lộc thực sự đau đầu mà.
Tô Hy lúc này mới ngừng mắng Tư Mã Lộc, cẩn thận suy nghĩ lại tình cảnh khi nãy.
Tư Mã Lộc nói đúng, quả thực thì nhìn Lục Thiên Quân không giống loại người như vậy, nhưng anh hoàn hảo tuyệt đối, làm sao có thể không nuôi tình nhân ở bên ngoài chứ? Suy cho cùng thì cô chẳng hiểu một chút gì về anh cả, thật ra cũng chẳng cần thiết nữa:
- Thôi bỏ đi.
Tô Hy nói được ba từ rồi tắt máy, chán nản hướng mắt nhìn ra phía ngoài.
Ngụy Thương tuy chỉ chăm chú lái xe, hoàn toàn không cố ý muốn nghe chuyện riêng tư của cô.
Nhưng Tô Hy lại nói chuyện điện thoại ngay bên cạnh anh, anh không muốn nghe cũng khó.
Nhìn thấy tâm trạng của Tô Hy không được tốt cho lắm, Ngụy Thương chần chừ, cuối cùng vẫn mở miệng ra hỏi thăm cô:
- Em không sao chứ, cãi nhau với bạn trai à?
Tô Hy quay lại nhìn Ngụy Thương, gật đầu.
Cô biết rõ hôn nhân của mình với Lục Thiên Quân chỉ là một hợp đồng, nhưng không ngày nào cô không ngừng phân tâm mà nhớ tới anh.
Mấy ngày nay không gặp, nỗi nhớ ấy lại càng day dứt.
Tô Hy thực sự sợ cảm giác của bản thân lúc này...!
Ngụy Thương thở dài, muốn an ủi Tô Hy nhưng lại không biết nên làm gì, đành im lặng mà tăng tốc xe về nhà.
Có lẽ, để cho cô tâm sự với Ngụy Ni vẫn là tốt nhất, dù sao Ngụy Thương cũng chỉ là người ngoài, thật sự không tiện.
...!
Biệt thự Ngụy gia...!
Tô Hy đột ngột xuất hiện ở đây, hơn nữa còn đi cùng Ngụy Thương, Ngụy Ni vừa bất ngờ lại vừa nghi ngờ.
Từ khi nào mà mối quan hệ của hai người này trở nên thân thiết như vậy?
Ngụy Ni lập tức xông tới, tra hỏi Tô Hy như đang tra hỏi tội phạm:
- Này, Tiểu Hy Hy của tớ, cậu và anh hai mình là thế nào vậy?
Tô Hy bị Ngụy Ni chất vấn, tâm trạng đang không tốt nên chỉ khẽ nhíu mày.
Ngụy Thương liền bước tới, chủ động giải thích:
- Trời mưa nên anh cho Tô Hy đi nhờ xe thôi.
Với lại cô ấy nói muốn tới chơi với em.
- À!
Ngụy Ni cười rất mờ ám, nhìn qua cửa sổ, quả thực trời vẫn còn mưa rất to.
Không biết tình huống trời mưa này, Tô Hy và Ngụy Thương gặp nhau thế nào, nói những gì với nhau nhỉ? Nhìn Tô Hy lạnh nhạt với đàn ông như vậy, Ngụy Ni thực sự tò mò lắm.
Tô Hy lúc này mới lên tiếng, lười biếng giải thích lại nên chỉ nói một câu:
- Vậy cậu có cho tớ lưu lạc trong phòng cậu một đêm không?
Thật ra Ngụy Ni chỉ nói đùa như