(56)
Hàn Nhi?
Hàn Nhi là ai?
Tô Hy sững người trong giây lát, bàn tay đang giúp anh chườm khăn ấm cũng ngưng đọng lại trong không trung.
Lục Thiên Quân đau đầu chớp chớp mắt, nhưng miệng vẫn mấp máy gọi tên Hàn Nhi nhiều lần, sau đó lại ngủ thiếp đi.
Tô Hy im lặng ngắm nhìn anh, suy đoán đủ thể loại tình huống.
Gì đây chứ, Hàn Nhi, chẳng nhẽ là mối tình đầu của Lục Thiên Quân? Anh là một người đàn ông hoàn hảo như vậy, không thể là chưa từng yêu đương lần nào.
Lớn hơn cô những 11 tuổi, chung quy thì cô chẳng hiểu gì về anh cũng như quá khứ của anh cả.
Có lẽ, trước đây anh từng yêu một cô gái sâu đậm.
Tô Hy quả thực không muốn suy nghĩ tiếp nữa, càng nghĩ càng làm phá hỏng tâm trạng của cô.
Ban nãy Lục Thiên Viễn dùng điện thoại của Lục Thiên Quân gọi điện cho cô, làm cô mừng hụt.
Cô cứ nghĩ là, Lục Thiên cuối cùng cũng chủ động gọi điện cho cô rồi chứ.
Nhưng Tô Hy lại nghe thấy giọng nói lo lắng của Lục Thiên Viễn vang lên, dường như là gấp gáp:
- Anh cả bị ốm rồi, không biết đi đâu về mà cả người ướt hết mưa.
Trời còn đang lạnh thế này, anh ấy sẽ không chịu nổi mất.
Lúc đó Tô Hy nghe xong, hốt hoảng vô cùng.
Cô vội vã tạm biệt Ngụy Ni để trở về nhà, nhưng Ngụy Ni lại giữ cô lại:
- Tiểu Hy, bây giờ ngoài trời mưa to gió lớn như vậy, cậu một mình về tớ không an tâm.
Hay thế này, tớ gọi điện cho tài xế của Ngụy gia đưa cậu về nhé!
Tô Hy thực sự rất cảm kích ý tốt của Ngụy Ni, do cũng đang vội nên cô chỉ có thể gật đầu, trong lòng thầm cầu nguyện rằng Lục Thiên Quân vẫn ổn.
Nhưng trời mưa lớn gió to như vậy, vào nửa đêm càng khó di chuyển hơn.
Cho nên phải tới tận hơn 3 giờ sáng, Tô Hy mới về tới nhà.
Cô nhẹ nhàng nhấc chân chạy lên tầng để không làm phiền mọi người tỉnh giấc, dù sao thì cô cũng là dâu trưởng nhà họ Lục, qua đêm ở ngoài giờ này mới về thật sự không hay cho lắm.
Vậy mà bây giờ Lục Thiên Quân lại ở trước mặt cô, gọi tên người phụ nữ khác.
Ngừng lại một vài phút, Tô Hy mới tiếp tục chườm khăn ấm cho anh, giúp anh lau sơ qua người để hạ nhiệt.
Dù cho trong lòng có rất nhiều câu hỏi muốn chất vấn anh, nhưng cô có tư cách gì chứ? Hôn nhân chỉ là giả, cô có tư cách gì mà ghen tuông, mà làm ầm ĩ lên với anh? Lúc này mạng người quan trọng hơn, cô nên dẹp hết mấy chuyện khác đi, chuyên tâm chăm sóc anh trước đã.
Tô Hy ngắm nhìn Lục Thiên Quân thêm một lát, khẽ thở dài rồi bước vào phòng tắm.
Vừa nãy cô cũng vội vội vàng vàng nên khó tránh khỏi bị ướt mưa, cô cảm thấy tắm nước ấm một chút sẽ dễ chịu hơn.
Sau khi cô đóng cửa phòng tắm lại, Lục Thiên Quân mới mở mắt ra, cố gắng đè nén sự kích động trong lòng.
Thật ra anh vẫn chưa hề ngủ say, căn bản là anh không ngủ được nữa.
Anh sốt cao mơ màng, nhưng đầu óc vẫn rất tỉnh táo.
Lúc nãy khi nhìn thấy Tô Hy cuối cùng đã quay trở về, hơi thở mát lạnh còn mang theo một chút ẩm ướt, Lục Thiên Quân biết cô chắc chắn đã dầm mưa.
Vừa tức giận cũng vừa lo lắng cho cô, nhưng cuối cùng anh vẫn phải nhẫn nhịn lại, giả vờ đang ngủ.
Nhớ tới cảnh chiều nay cô lên xe của người đàn ông khác, anh lại như phát điên lên.
Phải rồi, là ghen, ghen tuông tới mờ con mắt.
Nhưng khi nhìn thấy cô đã trở về, sự ghen tuông tức giận đó đã tan vỡ thành mây khói, trở thành làn gió nhẹ men theo sự dịu dàng của cô, để cho cô chăm sóc anh từng chút một.
Lục Thiên Quân nghĩ rằng, mình đã điên thật rồi, lúc này anh chỉ muốn bất chấp tất cả mà ôm chặt lấy cô, nói với cô rằng đừng bao giờ rời xa anh nữa.
Nhưng anh lại không thể làm vậy.
Lí trí nhắc nhở anh rằng, anh và Tô Hy là không thể, hợp đồng hôn nhân cũng sắp kết thúc rồi.
Cô còn trẻ, tương lai phía trước rộng mở.
Anh không thể ích kỷ mà bó buộc cô bên người, kiểm soát cô từng chút một được.
Và cả, Hàn Nhi cũng sắp trở về.
Không muốn Tô Hy phải khó xử, phải tổn thương, anh buộc phải dứt khoát vạch ra ranh giới với cô.
Bởi vì chính anh còn không rõ tình cảm của bản thân thế nào, làm sao có thể tự tin mang lại hạnh phúc cho Tô Hy chứ? Cô xứng đáng được đón nhận những gì tốt đẹp nhất, nhưng anh đối với cô có lẽ không còn là sự tốt đẹp nữa.
Anh yêu Hàn Nhi, yêu sâu đậm.
Cố gắng đè nén hết tất cả kích động của bản thân lại, anh gọi tên Hàn Nhi ngay trước mặt cô.
Cảm nhận được cô sững người lại, hai tay run rẩy, anh lại hối hận vì đã tổn