(7)
Khi Tô Hy về tới nhà chú Tô Dự thì cũng muộn lắm rồi, cô phải dọn dẹp đồ đạc để rời đi ngay trong đêm.
Có lẽ tới mai cô mới dám gọi điện báo cho chú một tiếng, giờ này cô cũng không tiện làm phiền.
Với lại để thuyết phục hai vợ chồng chú cũng là một vấn đề.
Màn hình điện thoại của cô đột ngột sáng lên, là tin nhắn Lục Thiên Quân gửi tới.
Tô Hy cũng không ngờ anh lại đi nhắn tin cho mình vào giờ này, lúc mở tin nhắn của anh ra xem, trái tim cô cứ đập thình thịch không thôi.
"Tôi đang ở dưới nhà chú em rồi."
Không ngờ Lục Thiên Quân lại đích thân tới đón Tô Hy, cô vốn không định làm phiền tới anh đâu, bắt tạm taxi cũng được.
Nhưng giờ anh đã tới rồi, anh còn biết cả địa chỉ nhà chú cô nữa, có lẽ anh đã điều tra cô không ít.
Tô Hy theo phản xạ mà nhanh chân bước tới bên cửa sổ, kéo rèm ra và nhìn xuống phía dưới.
Quả nhiên, xe ô tô sang trọng của Lục Thiên Quân đang đỗ ở đó.
Không hiểu sao, trái tim cô lại càng đập loạn nhịp hơn...!
Tô Hy lại tự mắng bản thân một trận, chỉ có thế thôi mà, có gì mà phải hồi hộp chứ? Nhất là đối với Lục Thiên Quân, cô càng không thể sinh ra loại cảm giác này.
Tất cả chỉ là một hợp đồng hôn nhân thôi, lưu luyến là điều không nên.
"Vâng!"
Tô Hy trả lời lại một câu rồi nhanh chóng thu dọn đồ đạc.
Từ khi Tô gia phá sản, biệt thự cùng với tài sản Tô gia đã bị niêm phong lại.
Có bao nhiêu thứ có giá trị trên người Tô Hy, cô đều mang đi cầm bán hết, đổi lấy ít tiền để lo cho bố mẹ.
Cho nên đồ đạc hiện tại của cô không nhiều, dọn một lát là xong.
Khi Tô Hy bước ra khỏi phòng, vừa đúng lúc bắt gặp anh họ đang đứng ở ngoài phòng cô.
Anh ấy là con cả, mới đi du học từ nước ngoài về, cho nên số lần tiếp xúc với Tô Hy không nhiều.1
Tô Hiệp nghe thấy có tiếng động, liền xoay người lại nhìn.
Thấy Tô Hy xách theo vali, anh hơi nhíu mày khó hiểu:
- Muộn rồi em còn định đi đâu?
Tô Hy không thân thiết với Tô Hiệp nên khi bị anh hỏi câu này, cô bỗng nhiên cảm thấy căng thẳng.
Nhưng cô cũng không hề giấu giếm anh, thành thật kể cho anh nghe chuyện của cô:
- Anh Tô Hiệp, từ nay em sẽ chuyển ra ngoài ở ạ.
Em kết hôn rồi, mới hôm nay thôi.
- Em kết hôn rồi?
Tô Hiệp cảm thấy khó tin, trước giờ cô chưa bao giờ công khai bạn trai, sao có thể kết hôn được chứ? Nghĩ lại về hoàn cảnh của Tô gia hiện giờ, anh lo lắng cô sẽ nghĩ quẩn.
Chuyện cô kết hôn không hề bình thường chút nào.
Tô Hy khẽ gật đầu, tìm cách để xoá tan mọi nghi hoặc trong lòng Tô Hiệp:
- Em và anh ấy yêu nhau được hơn 2 năm rồi, giờ Tô gia gặp khó, anh ấy lại nóng lòng muốn kết hôn.
Bởi vì anh ấy nói chỉ khi kết hôn, anh ấy mới có tư cách nhúng tay vào chuyện Tô gia.
Anh ấy là Lục Thiên Quân, em biết anh ấy sẽ giúp được em.
Lục Thiên Quân là một người như thế nào, Tô Hiệp đương nhiên biết rõ.
Một người tài giỏi, thủ đoạn cũng nhiều, vừa khiến cho người ta tin tưởng nhưng cũng khiến cho người khác lo lắng không thôi.
Nếu chuyện của Tô gia Lục Thiên Quân có thể nhúng tay vào thì tốt rồi.
Nhưng sao Tô Hy lại quen được Lục Thiên Quân chứ, lại còn nói là yêu nhau hơn 2 năm rồi mới kết hôn.
Nghe có vẻ khó tin lắm, cho