*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.- Đôi bông tai này tôi vừa mua ở một cửa hàng trang sức mà!
- Nói dối! Tôi rất ghét ngừoi nói dối.
A Kiều giật mình,vốn dĩ con bé thật thà.
- Ngày..nào tôi cũng đeo nó!Còn điện thoại này là của cha tôi tặng khi ông qua đời nên tôi không muốn thay đổi.
Con bé không suy nghĩ gì đến điều khác,và đúng là lời thật nên hắn ta tin.
- Tôi cho cô cơ hội bởi vì vừa nãy cô hành động khác với các cô tiểu thư nhà giàu khác.Tôi có việc nên đi trước đây.Chào cô!
A Kiều lúc này như nín thở chỉ khi hắn ta bước đi cô mới thở phào nhẹ nhõm.
- Chào mọi ngừoi cháu về rồi.Sao hôm nay đóng cửa sớm thế!
Chú Lý cười.
- Do có Tiểu Hoa đến nên bà Nhạt cho nghĩ sớm để mọi người ăn cơm chung.
A Kiều ngồi vào bàn.
-Tiểu Hoa tay cậu bị sao thế?
- Lúc đưa cậu vào tớ va phải một tên trời đánh,rồi lại bị ngừoi ta theo dõi...haiz hôm nay xui xẻo.Sao rồi?
A Kiều tủm tĩm gắp thức ăn.
- Anh ta ghê lắm,biết tớ đeo bông tai giả,dùng điện thoại cùi.Mặc dù cả buổi chỉ nghe điện thoại.
- Rồi sao có bị lộ không?
- Mới đầu tớ nói dối anh ta biết ngay.
- Haha thế thì chắc anh ta tạm biệt cậu luôn rồi.Cảm ơn nha A Kiều..
Tiểu Hoa vỗ vai cô bé,còn A Kiều ngại ngùng lòng muốn gặp tên ấy lần nữa.
- Chào Gia gia cháu mới về.
Tiểu Hoa nằm bật ra ghế salon.Gia gia khẽ chân con bé
- Xem kìa,tiểu thư nhà danh giá mà không có ý tứ gì cả.Bộ cả hai hợp nhau lắm sao về trễ vậy?
- À...dạ suốt buổi gặp anh ta không hỏi gì cháu cả,toàn nói chuyện điện thoại.Nên cháu đành ra về trước.Cháu đi ngủ nha!
- Ơ Tiểu Hoa tay cháu làm sao vậy?
-Dạ không có gì cháu trúng phải vật nhọn nên bị trày sơ ạ.
Con bé lên phòng và mải mê với những thiết kế riêng của mình.Ngày mai cô quyết định xin vào làm ở công ty Trang sức Hắc Thị,có tiếng trong ngành Trang sức,có nơi này là nơi cô muốn vào làm nhất.Dù nghe nói xét tuyển bởi Tổng Tài khét tiếng khó nhằn.
Cuộc nói chuyện giữa Tổng tài và trợ lý.- Tử Long hôm nay cậu theo dõi cô gái ấy thế nào?
- À,xin lỗi tớ bất thành.Không ngờ cô gái ấy tinh ý phát hiện và lại rất giỏi võ.
- Giỏi võ ư?Với cái dáng vẽ ấy,cậu..cậu đừng nói..
Tử Long úp mặt vào tường xấu hổ.
- Đúng vậy,nếu mà khi đó có tên nào thấy chắc từ nay không dám nhìn mặt anh em trong bang Hắc Đạo này rồi!
Hắn ta trầm ngâm suy nghĩ,tay đan vào nhau nhịp nhịp.
-Giỏi hơn cả Tử Long,mê tiền,nhưng trên người toàn hàng hiệu đắt tiền,thuộc loại có một không hai.
- Hả,tớ thấy cô ta mặc đồ bình thường.
-Không bình thường đâu!Thoạt nhìn thì không biết nhưng tớ trong ngành thì biết.
- Ừ đúng là bí ẩn,tớ chỉ đuổi tới khu phố Hoa Thị thôi.À thôi còn cô tiểu thư họ Bạch thế nào?
Hắn vừa mở máy tính làm việc.
-Cũng thú vị,khác những cô gái khác.Nhưng khó hiểu các thứ đồ hàng hiệu trừ bông tai và điện thoại.Thường thì các cô tiểu thư trang sức và điện thoại thì không thể tầm thường được.
Tử
Long vỗ vai.
-Haha...cuối cùng cũng có 2 cô gái cho anh làm đề tài trò chuyện nhỉ?
Sáng hôm sau,Tiểu Hoa thay một bộ quần áo văn phòng đến xin việc tại Hắc Thị.Cô nhận số cuối cùng.Ngồi nhìn lần lượt người này vào rồi bước ra với vẻ thất vọng khiến cô cũng tò mò xem vị Tổng tài này là ai mà ngạo mạng tiếng tăm đến vậy!
- Mời cô Kiều An Hảo (Ở nước x cho phép khai tên khác trong hồ sơ làm biệt hiệu đi làm,không cần tên thật trong căn cước.Họ chỉ quan tâm đến khả năng và tài năng của ngừoi đó.Cho nên Tiểu Hoa lấy tên khác nhằm không để lộ họ Bạch của mình)
Thiên Hoa khoan thai bước vào sau khi cuối chào và ngẩng đầu lên thì...Mắt con bé trợn tròn...a ô vì bất ngờ...(Cái tên...cái tên cao ngạo hôm qua đây mà) Hắn vẫn chưa ngước nhìn mà chăm chăm vào cái máy tính.
-Cô Kiều mời ngồi.Xin phép cho chúng tôi xem bản thảo thiết kế của cô.
- À đây!
Bản thiết kế được đưa đến cho Tổng tài.(Trái đất này to lắm mà sao lại gặp hắn ở đây,nếu được nhận lại còn là sếp của mình cơ chứ.Quả là độc ác.Hắn ta có nhận ra mình không đây,với đôi tay make up không tệ của mình)
- Cô Kiều cho tôi xem bản vẽ gốc.
-Ờ...xin lỗi tôi không mang theo vì công ty có nói chỉ cần bản thảo chụp in lại.
- Không sao? Tên của nó là gì?
- Sức sống! Từ ý tưởng của hoa tú cầu ạ!
Hắn ta gật gật rồi đưa cho quản lý.
-Duyệt!
Rồi đứng lên bỏ đi.Tiểu Hoa bức xúc đứng dậy bản năng không kềm chế (Quẩy! Anh ta còn không nhìn lấy mặt nhân tài ư) Rồi chợt bình tĩnh lại.
- Cô Kiều bắt đầu từ mai cô được đến cty làm việc.Hoan nghênh cô.
Tưởng rằng được vào Hắc Thị là niềm mơ ước của cô nhưng nào ngờ lại gặp kẻ ngạo mạn ấy ở đây.Người mà cầm tiền và buôn lời xem thường cô.Chưa có người đàn ông nào mà hành động với cô như vậy.Một là si mê,hai là nhu nhược.Còn hắn ta nhìn cô với vẻ "Tầm thường"