- Thiên Hoa (Tổng Tài ngạo mạn tự nói ra)
Tiểu Hoa im lặng,nhìn ra ngoài cửa kính
-Sao anh biết cô ấy?
-Tiểu thư nhà Họ Bạch mà tôi lại không biết à?
-Anh biết?
-Bạn thân không?
-Thanh mai
-Th Hoa quay sang "Thế là sao?
Tên Tổng Tài nhắm mắt hai tay khoanh tròn im lặng,con bé cũng không hỏi thêm.
- Đạo Thiên,từ Long xà.
Hai người vừa nói và trao nhau ánh mắt qua kính chiếu hậu trong xe.
- Cô xuống tạm đây nhé!
Không đợi Tiểu Hoa nói lời nào,cứ như hệt cô bị vứt giữa đường không thương tiếc.
Thôi kệ qua khu viên này thì tới,để họ biết nhà cũng không nên.Ai chứ Tổng tài ngạo mạn kia sẽ biết ngay thân phận mình.
Anh ấy ghét nói dối nếu như biết mình dối thân phận liệu thế nào? Tự dưng lòng không muốn Tiểu Kiều giả danh nữa,nhưng ai bảo cô ấy lại tiếp tục gặp Tổng Tài cơ chứ? Lấy điện thoại ra nhắn:
- Tiểu Kiều,cậu nói thật đi bạn trai cậu là ai?
-Sao lại hỏi tớ bảo cậu rồi mà?
-Tớ làm ở Hắc Thị lẽ nào k biết?
-Đạo Thiên tổng tài của cậu.
-Anh ấy là bạn trai cậu? Hai người thích nhau chứ?
-Ưm
Nếu là Tiểu Kiều thích anh ấy thì mình đành giúp cô ấy che giấu vậy! Mẹ bỏ
rơi,cha mất sớm khi còn nhỏ,cô ấy phải sống trong cô nhi lúc 5 tuổi.Tiểu Hoa chơi thân với Tiểu Kiều từ nhỏ cho nên rất yêu quí và thương cảm.Cho nên chuyện gì cũng hết lòng giúp.
Mải mê suy nghĩ thì Tiểu Hoa bị giật điện thoại.Chiếc điện thoại của cô rất đắc tiền,là của anh hai cô thiết kế riêng mang tên cô,chỉ có 5 cái được bán ra.(Về anh trai của Thiên Hoa phần sau mới xuất hiện)
Ngày Tiểu Hoa đi đu học thì cũng là lúc anh cô sang Hàn để mở chi nhánh và ở đó cũng cố công ty ổn định.Con bé dí theo,lúc này đường khuya ở khuôn viên lại vắng.
-Này tên kia,ta có tiền nhiều hơn chiếc điện thoại kia!Lấy đi..
Cô phan cái túi xách vào thẳng hắn.Ai đời lại đi trao đổi với cướp