Đến trưa, Chu Phỉ đem cơm trưa cho Vương Thiên Minh, anh vẫn đang chăm chú làm việc.
Cô đi lại ghế ngồi, giọng nói trách móc lộ rõ:
_ Minh, anh không định ăn trưa hả? Đã hơn mười một giờ rồi!
_ Phỉ Phỉ, sắp tới anh phải đi công tác, em ở nhà với mẹ nha?
_ Anh đi bao lâu? Việc gấp gì sao?
_ Phía đối tác nước ngoài gặp chuyện nên không thể đến được, khoảng ba đến bảy ngày anh mới về được!
Chu Phỉ im lặng một lúc, bày thức ăn ra bàn cho anh, anh đi đến ngồi cạnh cô hỏi:
_ Không đành lòng rời xa anh hả?
_ Sao có thể, cũng chỉ vài ngày thôi chứ đâu có định cư luôn bên đấy đâu! Vậy khi nào anh khởi hành?
_ Sáng mai.
_ Nhanh vậy sao, vậy tối nay...
_ Được, nghe theo em!
_ Nhưng em chưa nói gì mà! Anh đang nghĩ gì vậy chứ?
Chu Phỉ nhìn anh tức giận nói, ý nghĩ bây giờ của anh cô còn không biết sao, còn dám nói nghe lời cô.
Vương Thiên Minh vô sỉ hỏi lại:
_ Vậy em muốn gì? Tối nay không định....
_ Không, em muốn mua ít đồ cho anh mang theo, anh lại nghĩ đi đâu á!
_ Vậy ở đây đi, chiều anh đưa em đi!
Vương Thiên Minh xoa đầu cô cười, nhìn Chu Phỉ vừa giận vừa đỏ mặt lại khiến anh không đành lòng mà đi một mình.
Ăn trưa xong cô không định ở lại Vương thị mà đến Chu thị khảo sát một chút.
Cũng đã gần một tháng kể từ ngày sát lập với Vương thị thì cô chưa đến lần nào!
Chu Phỉ vào phòng Lý Nhất hỏi thăm tình hình thì thấy Điệp Ninh cũng ở đây, cô vui vẻ nói:
_ Điệp Ninh cũng ở đây sao? Lý Nhất đâu rồi?
_ Anh ấy đi họp rồi, lại đây ngồi chờ đi!
Chu Phỉ đi đến ngồi cạnh Điệp Ninh, đưa tay sờ lên bụng vẫn chưa to ra, môi mỉm cười nói:
_ Cô định sinh đứa bé rồi mới kết hôn hả?
_ Ừm, tôi định sẽ để đứa bé được một hai tuổi gì đó mới kết hôn, với lại cô và Vương tổng vẫn chưa kết hôn còn gì!
_ Cô khéo đùa, chúng tôi đăng ký kết hôn rồi, làm lễ hay không cũng không quan trọng.
Vậy bây giờ cô đang ở Lý gia hả?
_ Phải, mẹ chồng tôi rất thích đứa bé, còn đích thân đưa tôi đi khám thai.
Không bị mẹ chồng ganh ghét vì có thai trước khi cưới thì tôi lại thấy bản thân mình hạnh phúc biết bao.
Chu Phỉ mỉm cười thay cho lời nói, cô cũng đang trông chờ một đứa con, một sinh linh bé bỏng được kết tinh từ Vương Thiên Minh và bản thân cô.
Hai người ngồi trò chuyện rất lâu Lý Nhất mới trở về, cậu thản nhiên đi vào, ánh mắt không chú ý cô đang ngồi đó mà nói:
_ Ninh Nhi, khi nào công việc ít đi thì anh sẽ đưa em đi du lịch có chịu không?
Lý Nhất đặt tài liệu xuống bàn rồi quay lại nhìn, thấy Chu Phỉ đang nhìn mình với ánh mắt đầy sát khí thì cậu muốn nói gì đó nhưng lại bị cô cướp lời:
_ Anh muốn đi du lịch sao?
_ Phải, tôi và Điệp Ninh xa nhau lâu như vậy, bây giờ lại được tái hợp thì cũng phải cho chúng tôi có không gian riêng một chút chứ?
_ Tôi không nói là không cho nhưng Điệp Ninh đang mang thai, ngồi máy tính lâu sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe, anh