Bốn giờ rưỡi sáng, ngày mới tờ mờ sáng.
Khu nghỉ dưỡng dã ngoại núi cao thành phố Tế Bắc.
Một vài lều trại đứng sừng sững, có trật tự trên bãi cỏ mênh mông bát ngát, đó là sự trải nghiệm không thể bỏ qua của các cặp đôi ở khu nghỉ dưỡng.
“Ah----”
Tiếng thét chói tai bất thình lình của phụ nữ phá vỡ sự yên tĩnh của buổi sáng bình minh.
Cố Hảo đột nhiên mở mắt, giật mình, là ai đang tranh cãi?
Bên ngoài dường như có tiếng tranh cãi, cẩn thận nghe thì lại không có.
Cố Hảo khẽ cử động cơ thể, chỉ cảm thấy đầu đau muốn nứt ra, cả người lại đau nhức, cơ thể giống như là bị nghiền ép vậy.
Viên mãn rồi.
Cô nghĩ, cuối cùng cô vẫn là làm chuyện thân mật nhất giữa những người yêu nhau với Tiêu Mặc Đằng.
Tối qua Tiêu Mặc Đằng chuẩn bị bữa tiệc lửa trại tỏ tình với cô, chị gái Cố Mỹ chúc mừng cô và Tiêu Mặc Đằng với vẻ mặt tái nhợt.
Cố Hảo uống ly rượu chị gái đưa, say khướt.
Sau đó cô nằm mơ, chủ động nhào vào Tiêu Mặc Đằng.
Quá trình từ cô gái biến thành phụ nữ vô cùng đau đớn, quả thực quá dữ dội rồi, ở phương diện đó anh ta giống như là tình thú.
“Tôi không biết----” Giọng nói tủi thân của chị gái Cố Mỹ đột nhiên truyền tới từ bên ngoài: “Mặc Đằng, tôi thật sự không biết sao lại thế này?”
“Xuỵt! Cô nhỏ tiếng chút, đừng để Cố Hảo nghe thấy.”
Giọng của Tiêu Mặc Đằng, giống như bối rối vậy.
Cố Hảo cảm thấy rất kỳ lạ, lập tức mặc quần áo vào rồi bò ra khỏi lều trại tìm hiểu kết quả.
Chỉ thấy ở cửa một lều trại khác, Tiêu Mặc Đằng nhếch nhác đứng ở đó, cũng không mặc áo, trên tấm lưng rắn chắc bóng loáng vẫn còn lưu lại vết cào của móng tay.
Cố Hảo nhanh chóng bước tới: “Mặc Đằng, sao anh ở đây?”
Lời còn chưa nói xong, Cố Hảo liền đóng băng ở đó.
Cô nhìn thấy chị gái Cố Mỹ không mặc quần áo xuyên qua khe hở của lều trại, mà trên cơ thể chị ta còn lưu lại một loại dấu vết nào đó, Cố Hảo biết rõ, đó là dấu vết lúc đàn ông và phụ nữ thân mật khắng khít mới có thể có.
Trái tim Cố Hảo lập tức nâng lên, một loại dự cảm xấu ập tới.
“Cố Hảo.” Tiêu Mặc Đằng không thể im lặng, gấp gáp giải thích: “Anh uống nhiều, cho rằng là em, kết quả....”
Như sét đánh ngang tai, Cố Hảo cảm thấy đầu sắp nổ tung rồi: “Nói như vậy, hai người các người thật sự ngủ rồi?”
Bộ dạng với vẻ mặt xấu hổ Tiêu Mặc Đằng đã không