Ngày hôm sau, Cố Manh Manh lên đường đến về Có gia.
Trên đường đi, cô bất ngờ nhận được cuộc gọi từ Andre.
“A lô?”
Sau khi cuộc gọi được kết nói, cô chào trước.
Giọng của Andre vang lên: “Cố Manh Manh, tớ là Andre.”
Cố Manh Manh gật đầu, mỉm cười: “Ừ, tớ biết đó là cậu.
Điện thoại của tớ có lưu số của cậu.”
Andre nghe vậy thì giọng điệu không khỏi vui vẻ: “Tớ còn tưởng cậu không có số của tớ.
Lúc nãy khi gọi cho cậu, tớ còn lo cậu vì thấy số lạ mà không bắt máy nữa.”
“Sao vậy được…”
Cố Manh Manh phủ nhận: “Tớ có số của cậu, sẽ không từ chối bắt máy.” Dừng lại một lát, cô lại nói thêm: “Nhân tiện, Andre, cậu gọi cho tớ có gì không?”
Andre trả lời: “À, có chút chuyện…”
“Chuyện gì?”
Cố Manh Manh khó hiểu.
Andre không vội trả lời mà hỏi: “Cố Manh Manh, kỳ nghỉ đã trôi qua một nửa rồi, cậu gần đây thế nào?”
“Vẫn ổn.
Dù sao thì cũng như vậy thôi.
Mỗi ngày ở nhà xem TV, chơi game…” Cô đáp, cuối cùng hỏi: “Còn cậu?
Cậu thế nào?”
Andre cười: “Sau khi nghỉ hè thì tớ đã về nước.
Gần đây đều đi chơi cùng bạn.”
Cố Manh Manh nhướng mày: “Áy, cậu ở nước ngoài à?”
“Ừm Andre gật đầu.
Cố Manh Manh ghen tị: “Thật tốt!”
Andre cười nói: “Còn cậu thì sao? Cậu có đi du lịch hay gì đó sau kỳ nghỉ không?”
“Không…”
Có Manh Manh chu miệng.
Andre bật cười: “Không sao đâu, Có Manh Manh, lần này quay lại tớ sẽ mang quà cho cậu.”
Có Manh Manh nghe vậy, mắt cô sáng lên.
“Có thật không?”
Cô rất bất ngờ, không ngờ lại nhận được quả!
Bên này, giọng nói của Andre vang lên: “Ừm, nói là sẽ làm!
Cố Manh Manh cười rạng rỡ.
Cuôi cùng, cô nói: “Andre, cậu đột nhiên ân cân khiên tớ thấy hơi lo đấy!”
Andree: “…”
“Cái gì?”
Cố Manh Manh ngắn ra, thậm chí còn nghỉ ngờ rằng mình đã nghe nhằm.
“Cậu bảo tớ đến bệnh viện? À, bệnh viện thú cưng?”
“Đúng vậy!”
Andre gật đầu.
Cố Manh Manh khó hiểu: “Đến bệnh viện thú cưng làm gì?”
Andre nói: “Tớ lúc trước từng nuôi một thú cưng, nó tên là Bánh Bao Nhỏ.
Vì khoảng thời gian trước đã bị bệnh nên tớ đã gửi nó ở bệnh viện thú y đến giờ.
Hôm nay bác sĩ ở đó đã gọi cho tớ, bảo tớ đưa nó về.
Nhưng tớ đang ở nước ngoài, vì vậy … “
Cố Manh Manh hiểu ra.
Cô nói: “Cậu muốn mình đến đón Bánh… Bánh Bao Nhỏ đó?”
“Đúng vậy!”
Andre gật đầu.
Cố Manh Manh chau mày.
Cô thắc mắc: “Em trai cậu đâu?”
“Cái này…”
Cố Manh Manh do dự.
Andre rất phong độ, chỉ nghe anh nói tiếp: “Đương nhiên, nếu không tiện cho cậu,