Chẳng bao lâu, kỳ nghỉ hè đã đến.
Hôm nay là ngày đầu tiên được nghỉ, Có Manh Manh đang ngủ ngon, bỗng nhiên bị người ta đánh thức.
Cô mở mắt ra, vô cùng tức giận thức dậy: “Sao vậy! “
Lục Tư Thần ngồi bên giường nhìn cô, cười tủm tỉm nói: “Bảo bối, đã đến lúc rời giường rồi!”
Cố Manh Manh lười để ý tới anh.
Cô quay lại và tiếp tục ngủ thiếp đi.
Nào ngờ, một giây sau, chăn trên người bỗng nhiên bị vén lên.
FÁI”
Cố Manh Manh thét lên tiếng chói tai, tóc rối như một cái tổ gà, đột nhiên ngồi dậy từ trên giường.
“Anh đang làm gì vậy?”
Cô tức giận nhìn chằm chằm vào anh.
Lục Tư Thần liếc nhìn cô, lên tiếng: “Lập tức rời giường! “
Cố Manh Manh sắp nỗ tung.
Cô quay đầu nhìn về phía đồng hồ báo thức, khi phát hiện lúc này chỉ có bảy giờ rưỡi, cả người đều sắp phát điên.
“Tôi đã được nghỉ, hôm nay tôi không đi học!”
Cô hét lên.
Lục Tư Thần rất bình tĩnh mở miệng nói: “Tôi biết cô đã được nghỉ rồi.” Dừng lại một chút, anh lại nói: “Được rồi, lập tức rời giường rửa mặt, không được lười biếng nằm trên giường nữa!
„ Cố Manh Manh muốn khóc.
Cô cực kỳ không vui bĩu môi, chậm rãi bò xuống giường, mang dép lê đi về phía phòng tắm.
Cô lẫm bẩm trong miệng: “Bạo chúa! “
Giọng nói của Lục Tư Thần truyền đến, mơ hồ nhưng có vài phần nguy hiểm: “Cô nói cái gì vậy, hả? “
Cố Manh Manh không lên tiếng.
Cô bước vào phòng tắm và lặng lẽ bắt đầu rửa mặt và đánh răng.
Nửa giờ sau, hai người bắt đầu đi đến trụ sở chính của Tập đoàn Hoàn Vũ.
Cố Manh Manh ngồi trong xe, nhìn người đàn ông bên cạnh mặc một bộ âu phục, bĩu môi nói: “Lục Tư Thần, tôi thương lượng một chuyện với anh, được không? “
Lục Tư Thần vừa mở máy tính ra, vừa nói: “Nói! “
Cố Manh Manh ngượng ngùng cười: “Tôi sẽ cùng anh làm một ngày, từ ngày mai trở đi, tôi liền ngoan ngoãn ở nhà làm người phụ nữ đảm đang, thế nào? “
“Cô nghĩ sao?”
Lục Tư Thần liếc cô một cái, chợt lại một lần nữa nhìn về phía màn hình máy tính.
Cố Manh Manh vẫn không chịu bỏ cuộc, quyết định bắt đầu năn nỉ anh.
Cô tiếp tục nói: “Lục Tư Thần, trước kia mỗi ngày tôi đi học đã rất vắt vả rồi, hiện tại rất khó mới được nghỉ, yêu cầu của tôi lại không cao, chỉ cần mỗi ngày có thể thoải mái ngủ một giấc là được rồi… Thực sự, tôi chỉ có một yêu cầu, miễn là sau này anh đừng đánh thức tôi quá sớm, anh kêu tôi làm gì cũng được, miễn là không phải dậy sớm? “
Lục Tư Thần nghe vậy, thật đúng là suy nghĩ một chút.
Cố Manh Manh thấy thế, còn tưởng rằng anh sẽ mềm lòng, trong mắt lộ ra ánh sáng chờ mong.
Nhưng Lục Tư Thần lại nói như vậy: “Nếu cô cảm thấy không ngủ đủ giấc, công ty có phòng nghỉ của tôi, cô có thể tiếp tục ngủ trong phòng nghỉ, cô muốn ngủ đến khi nào cũng được, tôi không có ý kiến gì.
“
“Tôi không phải là có ý này…”
Cố Manh Manh nhún vai.
Lục Tư Thần cố ý hỏi: “Vậy cô có ý gì? “
Cố Manh Manh đáp: “Người ta chỉ muốn ngủ đến lúc tự tỉnh là đủ rồi! “
Lục Tư Thần đột nhiên hiểu ra.
Anh chạm vào đầu nhỏ của cô và hỏi nhẹ nhàng: “Cô trả lời tôi một câu.”
“Câu gì?”
Cố Manh Manh nhìn anh.
Lục Tư Thần hỏi: ” Tối qua mấy giờ ngủ? “
Cố Manh Manh: “…”
Lục Tư Thần thấy cô không trả lời, cũng không tức giận, mà tiếp tục nói: “Tôi tin cô chỉ cần không thức khuya, đi ngủ sớm một chút, những chuyện cô nói đều sẽ không thành vấn đề.
“
Cố Manh Manh đột nhiên phát cuồng.
“Vậy không khác gì đang đi học ư?” Cô phẫn nộ nói: “Bây giò tôi đàn tận hưởng kỳ nghỉ, rất khó để có cơ hội thư giãn, tại sao phải đi ngủ đúng giờ và thức dậy đúng giờ, vậy thì quá đau khổ rồi!” “
Lục Tư Thần liếc nhìn cô: “Đi làm cùng tôi cũng đau khổ? “
“Tất nhiên”
Cố Manh Manh vừa mở miệng nói ra hai chữ, lập tức lại phản ứng lại.
Cô nhìn ngương mặt lãnh đạm, nịnh nọt lắc đầu nói: “Không,sao lại nói