Nhưng chỉ trong giây lát, cô vẫn gõ cửa.
“Ai thế?”
Giọng nói của Tô Mẫn Mẫn truyền đến.
Có Manh Manh mở cửa, ngập ngừng đứng ở cửa và nói: đt.
Khi Tô Mẫn Mẫn nhìn thấy cô, vẻ mặt lúc đầu là kinh ngạc, sau đó liền bùng nổ: “Cố Manh Manh, cậu dám nói dối tớ!”
Cố Manh Manh cười xuê: “Hì hì, tớ chỉ đùa thôi mà!”
“Hừt”
Tô Mẫn Mẫn quay đầu đi.
Cố Manh Manh bước đến gần cô ấy và nói: “Cái đó, cậu có sao không?”
Vừa nói ra lời này, vẻ mặt của Tô Mẫn Mẫn lập tức cứng đờ.
Cô chau mày nói: “Vừa rồi cậu đã nghe thấy rồi?”
Cố Manh Manh nhìn cô với ánh mắt quan tâm: “Mẫn Mẫn, cậu có phải đã gặp vấn đề gì không? Ừm, tớ nghe giọng điệu của cậu vừa rồi… Uh, ý tớ là, cậu có mâu thuẫn với người khác sao?”
Tô Mẫn Mẫn cười lạnh: “Không phải mâu thuẫn.
Có người biết tớ sẩy thai, cho nên bọn họ gọi điện thoại chọc tức tới”
“Cái gì?”
Cố Manh Manh ngạc nhiên: “Chọc tức cậu?”
Tô Mẫn Mẫn dựa lưng vào gối, vẻ mặt không buồn cũng không vui.
“Mẫn Mẫn…”
Thấy vậy, Cố Manh Manh vội vàng ngồi ở bên giường, nắm tay cô ấy nói: “Cậu rốt cuộc làm sao vậy?”
Tô Mẫn Mẫn liếc nhìn cô và nói tiếp: “Đó là một người phụ nữ tên là Lăng Tiêu Tiêu.
Chính xác hơn, cô ta là bạn gái cũ của Lục Tiểu Tứ.”
“Cái gì?”
Cố Manh Manh há hốc miệng.
Tô Mẫn Mẫn nói tiếp: “Lăng Tiêu Tiêu là người phụ nữ đầu tiên của Tiểu Tứ.
Sau khi họ chia tay, mình đã ké nhiệm.
Sau đó Lăng Tiêu Tiêu cho rằng tớ đã xen vào mối quan hệ giữa cô ta và Tiểu Tứ, nên đã nhiều năm như vậy vẫn luôn gọi điện thoại quấy rày tớ.”
Cố Manh Manh chau mày.
Cô nói: “Vậy thì cậu đã nói với Tiểu Tứ về điều này chưa?”
“Tại sao tớ phải nói?”
Mỗi lần buồn chán, cãi nhau với người phụ nữ đó cũng là một thú vui trong cuộc sống.
Uh, đương nhiên, người phụ nữ ngu ngốc Lăng Tiêu Tiêu đó chưa bao giờ mắng thắng tớ cải”
Cố Manh Manh: “…”
Tô Mẫn Mẫn nhìn cô cười nói: “Sao vậy, sao không nói nữa?”
Có Manh Manh nắm tay cô ấy, nói: “Mẫn Mẫn, đôi khi tớ thực sự ngưỡng mộ cậu.
Thật đấy.
Cậu siêu lợi hại!”
“Vậy sao?”
Tô Mẫn Mẫn lập tức đắc ý khi nghe cô nói như vậy.
Chỉ nghe Cố Manh Manh nói tiếp: “Nếu là tớ, có lẽ tớ đã nói với Lục Tư Thần từ lâu rồi, tuyệt đối không thể còn chửi nhau với người phụ nữ đó như cậu!”
Tô Mẫn Mẫn lườm cô: “Đương nhiên rồi.
Cậu cũng đâu biết mắng người, chắc