Nụ hôn này không khoa trương chút nào, Diệp Đồng dốc toàn bộ sức lực mới có dũng cảm toàn tâm toàn ý như chuồn chuồn lướt nước dán lên môi Lâm Túc rồi rời đi, thậm chí Lâm Túc còn không kịp phản ứng, Diệp Đồng nhanh chóng buông ống tay áo người kia, lui ra sau một bước.
"Em về trước.
"Đối diện với ánh mắt sáng quắc của Lâm Túc, tim Diệp Đồng không khống chế được đập nhanh hơn, chuyển tầm nhìn, có chút quẫn bách chật vật, cô bỏ lại lời đó không chờ Lâm Túc lên tiếng cô vội bước đi vòng qua đầu xe, mở cửa ngồi vào ghế lái thắt dây an toàn.
Diệp Đồng ngẩng đầu nhìn gương chiếu hậu, trong gương Lâm Túc vẫn đứng yên ở đó dùng tay vuốt môi, giống như trên đó còn lưu lại dư vị.
Giẫm chân ga, chưa đến nửa phút chiếc BMW màu đỏ quẹo mấy cua quẹo rồi biến mất.
----------Chiếc BMW màu đỏ đã đi xa, nhanh chóng rời khỏi tiểu khu Huy Hoàng.
"Chị em à.
" Kỷ Hoài Thu thu hồi tầm mắt từ điện thoại, quay đầu nhìn Diệp Đồng, vừa định nói gì đó lại bị bộ dạng của Diệp Đồng làm cho hoảng sợ: "Sao mặt cậu đỏ vậy?"Diệp Đồng vừa nghe liền sửng sốt, nhanh chóng bình phục lại con tim đang loạn nhịp, cô sờ mặt mình, hình như nóng thật, nhưng cô cười cười như không có việc gì:"Không sao, vừa rồi phơi nắng.
""! "-------------Lâm Túc đứng yên vài phút, nhìn theo hướng chiếc xe đã biến mất, khóe mắt có thể thấy đã đỏ lên, con giương khóe môi, gương mặt nhuộm ý cười.
Bị từ chối quá nhiều lần, đây là lần đầu tiên Diệp Đồng chủ động, nhất định là Diệp Đồng gieo hi vọng một lần nữa bắt đầu, hơn nữa buổi sáng Diệp Đồng cũng đã nói thử tiếp xúc, Lâm Túc biết những gai nhọn cắm vào tim Diệp Đồng đã bắt đầu hòa tan.
"Đây là bắt đầu mới đúng không?" Lâm Túc nhỏ giọng tự nói: "Có lẽ là vậy.
"Thanh âm trầm thấp, cô mím môi, giống như nhấm nháp hương vị quen thuộc độc đáo, càng thử càng có vị ngọt từ môi chậm rãi thấm vào lòng, cả người giống như ở trong gió xuân.
Chỉ là một cái hôn khẽ, cảm giác mềm mại mang theo hương vị ngọt ngào khiến cho tâm người ta nhộn nhạo.
Lâm Túc bị hành động chủ động dâng hiến nụ hôn trêu chọc lòng như nở hoa, ngay buổi sáng hôm sau đi làm, Lâm Túc vừa bước vào công ty, xóa bỏ hình tượng lạnh lùng thường ngày, lúc này mặt mày mang theo ý cười đáp lại lời chào hỏi của cấp dưới dành cho cô.
Thang máy lên tầng 30, Lâm Túc vừa bước ra liền ngẩng đầu nhìn lướt qua phòng tổng giám bên cạnh, bên trong trống rỗng không người.
Vẫn chưa đến.
"Người gặp chuyện vui tâm tình sảng khoái, lão bản à, có chuyện tốt gì khiến chị vui đến vậy?" Tiêu Tử Ngọc bưng một chồng văn kiện còn dư lại (của năm ngoái) vừa đi vào phòng làm việc của Lâm Túc liền phát hiện lão bản nhà cô là lạ.
Lâm Túc ngẩng đầu nhìn Tiêu Tử Ngọc, cầm bút máy trên bàn lên, vặn nắp mở ra:"Hôm nay có sắp xếp lịch trình gì quan trọng không?""Hôm nay không có, ngày mai có.
" Tiêu Tử Ngọc rút hai thư mời trong chồng văn kiện ra: "Chị xem đi, Hứa Nam lấy danh nghĩa cá nhân tổ chức tiệc thương nghiệp, ngày mai buổi tối 7 giờ, một thư cho chị, còn lại đưa cho Diệp tổng giám.
"Lâm Túc mở hai phần thư mời giống y nhau ra, liếc sơ qua nội dung.
Tiệc rượu là một trong các phương thức quan trọng trong hoạt động quan hệ thương nghiệp, bữa tiệc đó mời được nhiều người trong thương giới các nhân sĩ cũng như nhân vật nổi tiếng, ở bữa tiệc mở rộng mối quan hệ càng dễ dàng thúc đẩy công việc hợp tác.
Trừ tiệc thương nghiệp lớn hoặc là bạn tốt cũng như khách quen lâu năm mời, còn lại Lâm Túc rất ít tham gia tiệc cá nhân thông thường cũng lấy danh nghĩa công ty tổ chức, dù vậy bản lĩnh giao tiếp ắt không thiếu.
"Tổng giám nhất định sẽ tham gia.
" Tiêu Tử Ngọc cười tủm tỉm hỏi: "Chị có đi không?""Có.
" Lâm Túc khép thư mời lại.
Hứa Nam là lão bản tập đoàn XM, hơn nữa còn là người yêu của cháu gái, cô không có lý do không đi.
Lâm Túc kéo ngăn kéo ra, sắp xếp bỏ hai thư mời vào, theo động tác của cô, ống tay áo sơ mi màu trắng kéo lên một chút, thoáng lộ ra cánh tay mảnh khảnh, mà trên cổ tay là chiếc vòng bạc như ẩn như hiện.
Tiêu Tử Ngọc đứng ở bàn làm việc liếc mắt nhìn thấy, cô nhận ra đó là vòng tay Diệp Đồng tặng cho lão bản nhà cô, bất quá từ sau khi Diệp Đồng rời đi, cô chưa từng thấy lão bản đeo, có thể nhìn vật nhớ người, không nghĩ tới rốt cuộc nó có thể thấy lại ánh mặt trời rồi.
"Lão bản," Tiêu Tử Ngọc hỏi: "Chị và tổng giám có phải làm hòa rồi không?" Bằng không sao vì sao đeo lại tín vật đính ước!Nhưng mà, lão bản nhà cô thản nhiên tạt một chậu nước lạnh lên người cô:"Không có.
""Sao có thể! " Tiêu Tử Ngọc vừa định nói cái vòng tay, lời nói một nửa liền ngừng, nếu thật sự không có, vậy thì đừng có chọc dao vào lòng bá đạo tổng tài: "Lão bản yên tâm đi, có tiểu Lâm tổng ở công ty, trừ những chuyện có liên quan đến sự tồn vong của công ty, cơ bản chị đừng ra tay, chị đó, bận rộn hơn nửa đời người rồi, không cần lao tâm tổn sức vất vả làm việc nữa, theo đuổi lại tổng giám mới là quan trọng nhất.
"Nói đến cháu gái, Lâm Túc bắt được cháu gái về công ty cũng là vì có một ngày cô có thể không cần làm gì nữa, bị Tiêu Tử Ngọc nói trúng rồi, cô bận rộn nhiều năm vì công ty lao tâm lao lực, cuộc sống và công việc ngày càng không thể cân bằng.
Nhưng ít nhất bây giờ, công ty vẫn cần người chủ trì đại cục cho nên Lâm Túc còn phải bận rộn làm việc, một chồng văn kiện chưa trả lời chưa cho ý kiến.
Tổng tài bên này bận rộn, tổng giám tập đoàn XM bên kia cũng không khá hơn.
Ngày đầu tiên đi làm, bộ phận tài vụ cùng hạng mục- hai phần trách nhiệm công việc đè lên vai, sáng sớm Diệp Đồng đã về công ty chính triệu tập nhân viên mở cuộc họp kéo dài gần 3 tiếng.
Phòng họp, mọi người thảo luận tìm người phát ngôn cho nhãn hàng trang phục lần này.
Tổng giám bộ phận phát triển tìm được vài minh tinh khá phù hợp với yêu cầu nhưng dự tính và công ty quản lý là hai vấn đề tương đối phiền phức, cho nên dẫn đến tranh luận không ngừng.
Minh tinh không đủ nổi tiếng lưu lượng không đủ nhấc lên làn sóng, cũng như sức ảnh hưởng không quá lớn, phí phải trả cho người đại diện lại không hề thấp, điều này phải suy xét trong phạm vi chấp nhận của hai tập đoàn dự tính đầu tư vào quảng cáo.
Mọi người bàn tới bàn lui, ai cũng đắn đo không thống nhất được ý kiến, Diệp Đồng nghe bọn họ lên tiếng cô chỉ trầm ngâm không nói, cũng đang suy nghĩ tìm người đại diện thích hợp cho nhãn hàng.
Bởi vì cô là người phụ trách hạng mục A nhưng việc tìm người đại diện cho nhãn hàng này không thể gấp, thảo luận mấy tiếng đồng hồ cuối cùng không cho được kết quả cuối cùng.
Tan họp, mọi người đều lần lượt