Lăng Ngạo Thiên ngồi thẳng lương liền ôm eo của cô sát bên mình: "Vợ à.. em
biết đó! 1 tháng nay không được ôm em ngủ làm cho anh rất là sầu. Bây
giờ là thai nhi 6 tháng rồi, anh sẽ cố nhịn mấy tháng cuối. Nhưng mà..
anh vẫn cần một nụ hôn an ủi, em nghĩ thế nào?" Hạ Vy Vy đưa tay đập một cái lên mặt anh che lại: "Anh không biết xấu hổ, nói những lời như vậy
với phụ nữ!"
Lăng Ngạo Thiên nâng cằm của cô lên, không chần chừ hôn lấy môi của
cô đưa lưỡi vào: "Anh không có nói với phụ nữ, anh chỉ nói với vợ của
anh.. tên là Hạ Vy Vy mà thôi." Thân thể cả hai mềm nhũn ra như hòa tan
vào nhau, nỗi nhớ nhung đều đem vào đó.. chỉ một nụ hôn là không đủ đối
với anh.
Hạ Vy Vy bỗng chốc lại chìm đắm vào nụ hôn lại càng mãnh liệt hơn,
đôi má đang đỏ thế mà bây giờ lại đỏ hơn nữa: "Ưm.." Tiếng rêи khẽ của
cô làm cho anh hưng phấn, anh liền cầm lấy tay của cô nói: "Anh nhịn
không được.." Cái tay của cô xỏ vào bên trong quần, chạm đến cậu bé của
anh.. mặt của anh cũng đã đỏ đi.. chả phải là xấu hổ, mà là do sướиɠ vì
tay của cô mềm mại.
Miễn là của vợ.. anh đều yêu!
"Một chút thôi." Giọng của anh nói khẽ vào tai cô, khiến cho cô rợn người: "Thiên.."
Anh hôn lên trán của cô: "Giúp anh."
"Nhưng ở đây là ngoài vườn đó, lỡ người ta thấy.."
Lăng Ngạo Thiên trẻ con cầm lấy tay của cô lên xuống nhẹ nhàng, anh
nhau mày lại: "Em chỉ cần nhìn anh thôi đừng để ý đến người khác, chồng
của em đang ở trước mặt đấy!" Hạ Vy Vy cảm nhận bàn tay đang sờ vào cậu
bé của anh khiến cho cô ngại ngùng.
Anh liền vạch áo của cô lên, môi ngậm lấy nhũ hoa của cô sau đó ʍút̼
nó: "Chỉ là không quan hệ, nhưng anh vẫn động vào được có đúng không?"
Câu nói này khiến cho cô không thể đáp trả lại lời nào hết vì nó quá
đúng rồi, hai tay cô chống phía sau ghế.. miệng thì ngậm cái áo để vén
lên cho anh: "Thiên.. nhưng mà.." Tay phải chạm lên bầu ngực tròn trịa
của cô *** ***: "Dừng.. dừng lại đi."
"Đừng lo lắng, không có ai đâu.. đáng tiếc thật, lẽ ra anh nên rút
lại câu nói phải cảm nhận thử cảm giác khi làm ở ngoài trời." Anh liếc
mắt lên nhìn cô nói.
"Anh nói như vậy không biết ngượng? Ưm.. đúng là.. cầm thú bóc lột
sức người ta.. ah.." Lăng Ngạo Thiên vuốt tóc của mình lên cho gọn gàng
vẫn làm tiếp tục: "Cầm thú.. chỉ với một mình em."
Anh liền dừng lại, nhìn cô một cái: "Có tiếp tục hay không, là ý của
em." Hạ Vy Vy che mặt đang đỏ của mình.. vừa xấu hổ lại vừa cảm thấy
sướиɠ, cô ôm lấy người anh đặt lên một nụ hôn Pháp, chủ động.. là chính
cô chủ động cho nên đừng trách anh.
Lăng Ngạo Thiên ôm lấy eo của cô chặt vào lòng mình, lưỡi tiến vào
sâu bên trong miệng của cô mạnh bạo đá. Hạ Vy Vy toàn thân cứ giật
giật.. hồi sau hai người buông ra thở hồng hộc nhìn nhau. Anh cầm tay
của cô tiếp tục làm cho cậu bé của anh, vén cái ngọn tóc đang lưa thưa
che ánh mắt của cô lên, cho đến khi..
"Xong chưa, tay của em tê hết rồi nè."
"Bây giờ ra.. hự.." Anh liền bắn ra dính đầy lên tay của cô.
Hạ Vy Vy kinh hoảng đưa tay dính đầy sữa của anh, cô đỏ mặt liền la:
"A.." Lăng Ngạo Thiên thấy cô cứ nhìn sữa như vậy, anh lấy khăn giấy lau cho cô: "Anh quên nói.." Anh vẫn