Suốt một tuần nay anh vẫn không về, cô vẫn bị nhốt ở trong phòng một mình, nhưng đều được người hầu đem đồ ăn đến.
Hạ Vy Vy cũng không ép buộc ai thả mình ra cả, ở đây cũng tốt, không
gian yên tĩnh có thể tịnh dưỡng. Anh cũng không hề gọi điện hay nhắn tin hỏi han cô, chỉ biết tối về anh lại ở thư phòng hoặc đi đâu đó suốt
đêm.
Camera ở trong phòng đã được gắn, anh thường xuyên quan sát cô. Chỉ
nhìn thấy cô ngồi một mình mà ánh mắt u buồn, anh đau lòng. Tay sờ lên
màn hình xoa xoa mặt của cô: Rõ ràng em là người khiến chúng ta bất
đồng, nhưng khi nhìn thấy em đau buồn anh cũng không thể kiềm lòng.
Vy Vy rốt cuộc Z là ai?
Cô bật tivi lên, cô nâng ly sữa lên uống một ngụm. Đang buồn chán nhưng rồi.. cô buông lỏng tay ra, ly rớt xuống đất "xoảng".
Cô mở to con mắt ra không thể tin.
Tin tức: Theo thông tin cho biết gần 1 tuần nay Lăng tổng Lăng Ngạo
Thiên đã qua đêm ở khách sạn với đại tiểu thư Kiều gia Kiều Mỹ. Vậy còn
Lăng phu nhân như thế nào đây?
Tấm hình này có thể nhìn thấy rõ, Kiều Mỹ đang khoác tay cười vui vẻ
với anh. Cô khó có thể tin được, Lăng Ngạo Thiên anh mắc bệnh sạch sẽ
nhưng lại để người phụ nữ khác cử chỉ thân mật như vậy.
Cô cười khổ, đúng là ngốc nghếch.. mình ngốc hết thuốc chữa mất rồi.
Người ta là gì chứ, là một cái đại tiểu thư danh giá còn mình chỉ là một cô nhi không nơi nương tựa, làm sao có thể sánh bằng. Thế mà cứ tưởng..
Quản gia Tô gõ cửa "cốc": "Thiếu phu nhân, cô Alice đến thăm cô."
"Vâng, bác cứ để Alice vào." Cô nói.
Cạch, Quin Alice tiến vào trong phòng chỉ nhìn thấy cô đang ngồi trêи giường nhìn chăm chú vào tivi: "Lucy.." Hạ Vy Vy quay người cười vẫy
vẫy tay kêu cô tiến đến đây ngồi: "Alice."
Quin Alice đờ người ra.. cô nhăn cả mặt buồn bã nhìn cô, cậu cười cái gì chứ.. rõ ràng nước mắt vẫn còn rưng rưng kia kìa. Cô tiến đến ôm Hạ
Vy Vy vào lòng: "Chuyện gì đã xảy ra?"
Cô lắc lắc cúi đầu nhìn xuống đất: "Anh ấy hỏi tớ Z là ai, tớ biết nói như thế nào đây.."
"Làm sao anh ta biết Z?"
Cô dựa đầu vào lòng của Quin Alice, ủy khuất nói: "Tớ không biết,
thật sự không biết.." Cô đứng dậy ngó ra cửa sổ, khoanh tay dịu dàng
nói: "Cậu thấy tớ rất ngốc có đúng không? Cứ tưởng sẽ hạnh phúc nào
ngờ.."
"Lúc đầu tớ cho là tim tớ đã khóa nhưng anh ấy lại xuất hiện rồi mở
khóa nó, nhưng tớ lại bị tổn thương thêm một lần nữa. Đáng lẽ tớ không
nên tin tưởng Ngạo Thiên quá nhiều." Cô bất lực nói.
Quin Alice không tin, thật không tin! Hắn từ đầu đến cuối đối xử với
Lucy rất tốt nhưng làm sao lại làm tổn thương Lucy, Z? Sao hắn lại biết Z cơ chứ: "Vậy để tớ đi gặp Lăng Ngạo Thiên nói chuyện."
Hạ Vy Vy kéo tay cô lại: "Không cần đâu, thuận theo tự nhiên đi là được rồi."
Quin Alice cắn môi chỉ biết nhìn cô mà đau thương, cậu từ khi nào ỷ
vào hắn nhiều đến vậy? Thượng Hữu Anh đó còn không thể làm cho cậu yếu
đuối, hắn chỉ bên cậu được vài tháng mà thôi.
Hắn khác biệt lắm sao?
Tớ thật muốn thấy cậu ôm lấy tớ mà bật khóc như lúc trước, nhưng tại
sao cậu lại gắng gượng.. ôm tất cả vào lòng, cậu như vậy chẳng khác gì
tự làm đau bản thân mình.
Tớ thà nhìn cậu khóc chứ không muốn cậu để trong lòng không nói ra.
Hạ Vy Vy không hề nói với cô rằng anh đã như vậy 1 tuần, anh lạnh nhạt, anh vô tâm.. anh làm cô bị thương nhưng cô không nói.
Cô thật không ngờ lại muốn bảo vệ anh đến vậy, cô muốn giữ Thiên ấm
áp yêu chiều cô mà cô biết chứ không phải một người xa lạ như bây giờ,
cô chỉ muốn giữ mãi hình tượng đó ở trong lòng bản thân.
Quin Alice đến gần cô, nắm tay đặt cô xuống sô pha nói: "Cậu nên ngồi ở đây, đừng hóng gió quá nhiều sẽ bệnh mất."
Hạ Vy Vy gượng cười vẫn giữ bình tĩnh: "Cậu đừng làm quá chứ, tớ là Hạ Vy Vy đó!"
Cô bật cười "phốc" một cái: "Đúng đúng, cậu là Hạ Vy Vy là Lucy của tớ."
Dưới nhà. Quản gia Tô đang gọi cho anh: "Thiếu gia, cô Alice đã đến."
"Ừ, hâm canh bổ cho cô ấy đi."
"Vâng.. nhưng mà thiếu gia, tôi thấy cứ như vậy..."
"Tôi không cần ông lo! Lo chăm sóc thiếu phu nhân cho tốt đi."
Tút.. tút.. tút..
Quản gia Tô thở dài, tại sao lại thành ra như vậy.. ở cái Trạch viên này lại như lúc trước.. im ắng đến lạ thường.
Lăng Ngạo Thiên bật camera lên nhìn cô gái bé nhỏ này, nhìn từ đây
cũng có thể thấy bụng đã dần lớn. Nhưng sắc mặt sao lại tệ đến vậy!
Quản gia Tô đi ra ngoài mua đồ bổ để về nấu cho cô, người hầu đi vào phòng của Hạ Vy Vy, người này tên Hoa Hoa..
Hoa Hoa lườm nhìn cô và Quin Alice, đang cầm lấy ly sữa nói trống
không: "Uống cho hết đi, tôi nói cho cô biết. Thiếu gia bây giờ không
quan tâm đến cô nữa, nếu cô không mang thai thì tôi cần gì phải lo cho
cô." Quin Alice tức giận nói: "Cô làm người hầu mà ăn nói với chủ như
vậy?"
Hạ Vy Vy nắm lấy tay nói: "Đừng quan tâm, tớ ổn." Cô cầm lấy ly sữa nhìn Hoa Hoa: "Cảm ơn."
Hoa Hoa hừ lạnh: "Biết điều rồi đó, tối nay tôi sẽ đem cơm đến cho cô. Nhớ ăn cho hết!"
Quin Alice âm u, cô đi đến gần Hoa Hoa gặng giọng nói: "Chó mà dám
chê