Chương 253: Giáo Viên Dạy Toán Của Hình Nhất Nặc
“Vậy con sẽ thúc giục cha mẹ nuôi sinh em chơi với con.” Cậu nhóc lập tức nhìn hai người nói.
Lúc này, Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn nhìn nhau, cả hai đều bật cười. Được đấy, để con trai đi thúc giục Tô Hi và Ôn Lệ Thâm sinh con đii Sau khi đến nhà họ Hình, Đường Tư Vũ ôm con trai bước vào, cậu nhóc là một đứa trẻ không chịu ngồi yên bao giờ, chốc chốc lại chạy lên lầu để chơi. Hình Nhất Phàm để lại cho nó rất nhiều đồ chơi, đủ để cho nó chơi một lúc lâu.
Hình Nhất Nặc trốn trong phòng tranh thủ . cầm điện thoại đọc truyện tranh và tiểu thuyết, Đường Tư Vũ thì ở bên cạnh chơi cùng con trai.
Hình Liệt Hàn và cha là Hình Chính Đình đang ở trong phòng làm việc nói chuyện về việc của công ty, Tưởng Lam đang cùng người hầu dọn dẹp nhà cửa, bà mới đi một thời gian ngắn mà nhà cửa đã dính đầy bụi bặm rồi. Trong phòng làm việc.
Hình Liệt Hàn nói với cha về chuyện lần trước Hình Nham đến tìm anh, sắc mặt của Hình Chính Đình lập tức trở nên khó chịu, ông tức giận nói: “Nó không nghĩ bản thân mình là người ngoài hay sao, con bỏ qua một lần, nó lại được nước lấn tới, dã tâm càng ngày càng tăng.”
“Hạng mục lần trước con cảm thấy không có hứng thú, nhưng vì lợi ích của nhà họ Hình mới đưa cho ông ta, nhưng lần này ông ta chủ động tới yêu cầu con chuyển nhượng lại, tất nhiên con sẽ không đồng ý.” Hình Liệt Hàn bình tĩnh nói, trong mắt loé lên tia lạnh lùng.
Hình Chính Đình thở dài một hơi, loại người như Hình Nham giống như những con sói đói vậy, đừng nuông chiều nó, con nhất định phải thật cứng rắn, hai người ở trong cùng một giới kinh doanh, sớm muộn cũng sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh nhau mà thôi.
“Con biết rồi.” Hình Liệt Hàn gật đầu.
“Nhưng con có gắng đừng làm quá lên, dù sao cha nó và ông nội con là anh em ruột, có quan hệ họ hàng thân thích.”
“Vâng! Con sẽ dùng biện pháp tốt nhất.” Hình Liệt Hàn đáp.
Nói xong chuyện công việc, sắc mặt của Hình Chính Đình cũng dịu đi một chút, ông hỏi anh: “Con và Tư Vũ đã bàn bạc chuyện kết hôn chưa? Dự định bao giờ tổ chức?”
Hình Liệt Hàn ho khan một tiếng, khẽ thở dài: “Con quên không nói với cha một chuyện, cha của Tư Vũ vừa qua đời nửa tháng trước.”
Hình Chính Đình kinh ngạc: “Cái gì? Đường Hùng qua đời rồi? Đã có chuyện gì xảy ra vậy?”
“Bệnh tim tái phát nên qua đời.” Hình Liệt Hàn không muốn nói rõ nguyên nhân phúc tạp về cái chết của Đường Hùng, chỉ anh và Đường Tư Vũ biết là được rồi. “Vậy Tiểu Hi cũng chưa biết chuyện sao?”
“Vâng, con và Tư Vũ sẽ tìm thời điểm thích hợp để nói với nó, sau đó dắt nó đi thăm mộ của ông ngoại nó.
Hình Chính Đình cũng cảm thán không thôi: “Nếu tương lai con và Tư Vũ ở cùng nhau thì cha và ông ấy cũng sẽ trở thành người một nhà, nhưng bây giò chúng ta còn chưa chính thức được gặp mặt nhau, thật đáng tiếc.”
Hình Liệt Hàn cũng cảm thấy rất đáng tiếc, anh cảm thấy hồi hận vì trước kia đã không đối xử tốt với Đường Hùng.
Một lúc sau, Hình Chính Đình tìm Tưởng Lam và kể cho bà nghe chuyện của Đường Hùng, Tưởng Lam cũng vô cùng ưu phiền, không ngờ rằng khi bọn họ ở nước ngoài, hai đứa trẻ lại gặp phải chuyện đáng buồn như vậy.
“Khó trách được lần đó hai đứa lại gấp gáp bỏ đi không một lời chào hỏi như vậy.
“Bây giờ người em lo lắng nhất chính là Tiểu Hi, nó mà biết chuyện chắc chắn sẽ rất buồn.” Tưởng Lam lo lắng nói.
“Dù sao Tiểu Hi cũng chỉ là một đứa bé, không hiểu được nỗi đau sinh ly tử biệt, nhưng còn nhỏ như thế đã mất ông ngoại thì đúng là rất khó khăn.”
Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn đang chơi cùng Đường Dĩ Hi, cậu nhóc chơi rất vui vẻ, gương mặt tươi cười làm hai người bọn họ đều cảm thấy tự hào và hài lòng khi được làm cha mẹ.
Trong căn phòng công chúa màu hồng, Hình Nhất Nặc đang nhắn tin cho các bạn cùng lớp, vì mỗi học kỳ mới giáo viên dạy toán của bọn họ sẽ thay đổi, nên trong nhóm mọi người vẫn đang đoán xem giáo viên mới sẽ như thế nào.
Lúc này cuộc trò chuyện diễn ra rất gay gắt, một nhóm
Hình Nhất Nặc cũng đang hùa theo đám đông la hét muốn có một thầy giáo đẹp trai thì bắt ngờ màn hình điện thoại của cô hiện lên thông báo cuộc gọi đến.
Hình Nhất Nặc nhìn cái tên trên màn hình, tim cô như thắt lại, cuộc gọi của Ôn Lương Diệu giống như một cuộc gọi đòi nợ khiến cô cực kỳ áp lực.
Hình Nhất Nặc lập tức nhắc máy lên, lạnh lùng nói: “Alol”
“Em đã về đến nhà chưa?” Giọng nói của Ôn Lương Diệu nhẹ nhàng truyền đến. “Ừ! Về rồi!” “Em đã làm xong hết bài tập hè chưa?”
“À… còn một chút nữa, em sắp làm xong rÖI.
“Bao giờ làm xong thì đưa bài tập cho anh, anh sẽ giúp em kiểm tra.”
“Không cần đâu!” Hình Nhất Nặc biết bản thân không thể làm được, cô chỉ làm bừa mà thôi.
“Cần.” Giọng của Ôn Lương Diệu nghe hết sức êm tai nhưng lại có gì đó khiến người ta không thể từ chối được.
Hình Nhất Nặc lập tức phồng má cau mày nói: “Không cần!”
“Hình Nhất Nặc, không lẽ em không muốn thi đậu vào một trường đại học tốt sao?
Hay chỉ muốn tốt nghiệp trung học thôi?”
“Em… em muốn thi vào trường nghệ thuật.” Hình Nhất Nặc lớn tiếng nói.
“Hình Nhất Nặc, anh khuyên em tốt nhất không nên vào ngành giải trí, nơi đó không phù hợp với em.” Ôn Lương Diệu khuyên nhủ.
“Không thèm nghe anh nói nữa, em còn bận nói chuyện với bạn cùng lớp về giáo viên dạy toán học kỳ mới!”
Ôn Lương Diệu hiếu kỳ hỏi: “Nói chuyện đó làm cái gì?”
“Tất nhiên phải nói rồi, chuyện này liên quan đến điểm môn toán học kỳ sau của em, nếu như đó là một thầy giáo đẹp trai, nhất định em sẽ cố gắng học tập, nếu như đó là một giáo viên nhàm chán thì em sẽ lại tiếp tục ngủ gật trong lớp học toán.” Hình Nhất Nặc nói thẳng trước mặt Ôn Lương Diệu.
Ôn Lương Diệu bật cười: “Nếu em dám ngủ gật, sẽ bị phạt đứng đó.”
Hình Nhất Nặc lập tức hừ một tiếng: “Anh không phải giáo viên dạy toán của em thì phạt em làm cái gì?”
“Chẳng lẽ anh không thể làm giáo viên dạy toán của em sao?” Giọng Ôn Lương Diệu trở nên khó chịu.
Hình Nhất Nặc lập tức hét lên: “Tất nhiên là không được! Anh làm gì có chứng chỉ giáo viên chứ…”
“Kể cả không có thì cũng không ảnh hưởng đến việc anh tới trường em làm giáo viên dạy toán.”
Hình Nhất Nặc nghe xong thì tròn mắt: “A… anh nói thật à! Đừng nói anh là giáo viên dạy toán học kỳ mới của lớp bọn em đấy?”
“Hẹn gặp lại ở trường.” Đầu dây bên kia nói xong lập tức cúp máy.
Hình Nhất Nặc muốn phát điên lên, cô ném điện thoại sang một bên, năm lấy mái tóc dài, sợ đến sắp ngất tới nơi, trời ạ! Ôn Lương Diệu chính là giáo viên dạy toán của cô? Sao có thể như thế được? Không muốn đâu!
Tuy nhiên cô có linh cảm đó chính là sự thật.
Nhưng mà đang yên đang lành sao Ôn Lương Diệu lại muốn làm giáo viên dạy toán mới của cô? Nghĩ đến việc Ôn Lương Diệu gửi sách giáo khoa đến lớp cho cô lần trước, một đám bạn nữ cùng lớp điên cuồng vây quanh cô để nghe ngóng thân phận của anh, cô có dự cảm xấu là, nếu như Ôn Lương Diệu trở thành giáo viên dạy toán của lớp cô.
Chắc chắn sẽ khiến toàn bộ học sinh nữ trong lớp chết mê chết mệt.
Không hiểu sao, ngực của Hình Nhất Nặc như thắt lại, vốn dĩ Ôn Lương Diệu đã dạy cô rất tốt vậy mà bây giờ anh lại trở thành giáo viên của toàn bộ học sinh nữ trong lớp!