Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Chương 380


trước sau

Chương 380: Gặp Một Người Phụ Nữ

“Vâng, Tô tiểu thư, tôi sẽ gói lại cho cô ngay lập tức.” Nhân viên phục vụ nhiệt tình nói. Tô Hi đưa thẻ cho cô ấy đi quẹt.

“Lát nữa cậu đi chọn quần áo cùng tớ. Tớ chuẩn bị mua một bộ lễ phục mặc trong đám cưới cho chị gái. Chị ấy bận quá không có thời gian ra ngoài mua sắm.”

“Chị gái cậu bận thế!”

“Từ khi vào phủ tổng thống, chị ấy sắp bận đến ngất luôn. Tớ cảm thấy rất thương chị gái mình.” Tô Hi nói xong, lại lắc đầu: “Cũng may là tớ không làm công việc như chị, nếu không thì tớ có thể sống những ngày như này được sao?”

Từ cửa hàng trang sức đi ra, Tô Hi được tháp tùng bởi bốn vệ sĩ, là Ôn Lệ Thâm cử đến. Tô Hi vẫn đeo một chiếc kính râm, Đường Tư Vũ đi cùng cô, nhan sắc ngang nhau, trên người Tô Hi tỏa ánh sáng như minh tinh, còn trên người Đường Tư Vũ là một loại tuyệt vời, kinh diễm khác.

“Đi thôi! Tớ nghe nói một mẫu túi mới nhất do Herman thiết kế đã ra mắt, phiên bản giới hạn, tó tặng cho chị một chiếc, túi của chị ấy đã lâu không đổi rồi.” Tô Hi nói.

“Được.” Đường Tư Vũ khoác cánh tay cô, bước về phía một cửa hàng túi hiệu nồi tiếng.

Bước vào cửa hàng, khách hàng cũng không nhiều nhưng có thể thấy khách .

hàng đến đây không phú cũng quý, bởi mỗi chiếc túi ở đây đều là độc nhất vô nhị, không được sản xuất hàng loạt, tất cả đều được làm thủ công.

“Oa, nhìn kìa, là Tô Hi!” Một nữ phục vụ trẻ tuổi ở bên cạnh vừa nhìn đã nhận ra Tô Hi, vội kéo cô phục vụ bên cạnh đầy phần khích.

Cả hai hào hứng chạy tới: “Tô tiểu thư, chào cô, xin hỏi tôi có thể giúp gì cho cô không?”

“Xin hỏi mẫu mới nhất của Herman đã đến cửa hàng chưa? Mẫu thiết kế trong Bầu trời đầy sao.”

“Ôi! Tô tiểu thư, cô thật là may mắn, 10 phút trước hàng vừa được lấy, đưa đến cửa hàng. Ở bên này.” Nhân viên phục vụ đều mừng cho cô. Đây là mẫu bán ra trên toàn cầu, hơn nữa còn không được phép đặt trước. Có thể nói chính là sản phẩm cao cấp ai đến trước sẽ được trước.

Tô Hi quay người, nháy mắt với Đường Tư Vũ: “Xem ra gần đây vận may của tớ không tệ.”

“Đương nhiên, may mắn của cô dâu tương lai còn có thể kém sao?” Đường Tư Vũ cũng mừng cho bạn.

Tô Hi vội đến gần cô: “Vậy cậu cũng là cô dâu tương lai!”

Đường Tư Vũ cười hì hì: “Vậy có nghĩa là vận may của tớ cũng không tệ.”

Tô Hi lấy được chiếc túi kia, quả nhiên là thiết kế độc đáo, chỉ nhìn thoáng qua thôi cũng đã thấy kinh diễm rồi. 100 chiếc túi đầu tiên được tung ra trên thế giới, trong nước có lẽ cửa hàng này đã giành được hàng.

“Bao nhiêu?” Tô Hi cầm trên tay, yêu thích không muốn đặt xuống, màu xám sậm trầm tĩnh lại không mắt tính thời trang rất thích hợp với Tô Thắm.

“Ông chủ chúng tôi vừa định giá, khoảng 4,5 triệu nhân dân tệ, các hội viên cao quý có thể được giảm 0,2%.” Nhân viên phục vụ biết rằng Tô Hi chắc chắn có thể mua được.

Quả nhiên Tô Hi cảm thấy chiếc túi này xứng đáng, bởi vì cô kiếm được không ít tiền, lại chưa mua một chiếc túi hàng hiệu đất tiền cho chị gái, cô nhất định không tiếc. Cô nói với nhân viên phục vụ: “Giúp tôi gói lại! Tôi lấy nó.”

“Vâng ạ, Tô tiểu thư, ánh mắt của cô thật tốt.” Nhân viên phục vụ nhanh chóng cần thận cầm lại túi, mang sang bên cạnh gói lại, thẻ tín dụng của Tô Hi được đưa cho nhân viên phục vụ ở quầy thanh toán, nhân viên phục vụ đang giúp cô quẹt thẻ.

Lúc này, bên cạnh có hai người phụ nữ trẻ tao nhã bước vào.

Họ vừa bước vào cửa hàng, một người phụ nữ trong đó nói với người phụ nữ có vẻ ngoài quý phái hơn bên cạnh: “Tiểu thư, cô xem cái túi đó…”

Túi vẫn được để ở một bên, hai nhân viên phục vụ đang lấy hộp đề xếp đồ.

“Xin chào, xin hỏi chiếc túi này bán rồi à?”

Người phụ nữ đẹp bước tới hỏi nhân viên phục vụ.

“Đúng vậy, vị khách này mua rồi.” Nhân viên phục vụ chỉ Tô Hi đang đứng cạnh quầy.

Người phụ nữ này lập tức đi về phía Tô Hi, trong mắt mang theo ý cười: “Vị tiểu thư này, chiếc túi này cô có thể nhường cho tôi không? Tôi đã tìm nó rất lâu rồi.”

Tô Hi đang đợi nhân viên phục vụ quẹt thẻ, nghe thấy câu nói này, cô lắc đầu: “Ngại quá, chiếc túi này bản thân tôi cần dùng.”

“Vị tiểu thư này, không giấu gì cô, tôi đến đây vì chiếc túi này. Tôi cảm thấy chiếc túi này không hợp với khí chất của cô. Sao không tạo một ân

tình, nhường cho tôi?”

Người phụ nữ cao ráo, gương mặt có nét đẹp mạnh mẽ, sắc sảo, như một viên kim cương, đẹp đến nỗi có một chút tính xâm lược.

Không giống Tô Hi và Đường Tư Vũ, cũng là mỹ nữ, nhưng xinh đẹp dịu dàng, mang đến cho người ta cảm giác nhu mì, điềm đạm.

Tô Hi cũng cười: “Ai nói tôi tự dùng? Tôi mua làm quà.”

“Tôi có thể mua của cô với giá gấp đôi, nếu vẫn không được, gấp ba.” Người phụ nữ nhìn cô với ánh mắt kiên định.

Tô Hi chợt thấy bị làm nhục, cô bình tĩnh đáp: “Cô thấy tôi giống người thiếu tiền sao?”

“Này, tiểu thư nhà tôi và Herman, người thiết kế chiếc túi này, là bạn tốt của nhau.

Chỉ cần tiểu thư nhà tôi gọi 1 cuộc điện thoại, Herman sẽ không bán cho cô.” Bên cạnh, người phụ nữ hiển nhiên là tùy tùng đi cùng nói đầy hung hăng.

Tô Hi cùng Đường Tư Vũ nhìn nhau, thật sự là chưa thấy qua một người hung hăng càn quấy như vậy, Đường Tư Vũ lên tiếng nói: “Dù thế nào, đây là hàng lấy ra để bán, nhà thiết kế cũng không có quyền can thiệp vào chuyện khách hàng!”

“Chỉ cần tiểu thư chúng tôi muốn, chiếc túi này sẽ không bán cho các người.” Người đi theo bên cạnh cô gái xinh đẹp khẽ nâng cằm, nói với vẻ kiêu căng.

“Cô và Herman đã là bạn tốt của nhau, vậy không phải rất tốt sao? Cô có thể bảo cô ấy làm một chiếc khác cho cô. Dù sao, chiếc này tôi sẽ không nhường.” Ngữ khí của Tô Hi cũng mang ý châm chọc, khiêu khích, nói xong, cô quét mắt nhìn những nhân viên phục vụ đang sững sờ bên cạnh, nói với cô gái trên quầy: “Quẹt thẻ xong chưa? Tôi muốn đi rồi.”

“Uh… Tô tiểu thư, thẻ của cô.” Nhân viên phục vụ nhanh chóng đưa thẻ cho cô, Tô Hi cầm lấy bỏ vào ví, cũng không cần nhân viên phục vụ bên cạnh đóng gói nữa, cô nhắc túi rời đi.

“Hừ, tiểu thư, bây giờ cô gọi cho Herman, để anh ấy ra mặt, từ chối bán cho cô ấy.”

Người phụ nữ đi cùng bên cạnh nói với người phụ nữ quý tộc đứng bên.

“Thôi bỏ đi, tôi lại bảo Herman làm một cái cho tôi là được.” Nói xong, người phụ nữ vẫn quay đầu lại nhìn thấy hai người Tô Hi với vẻ rất khó chịu.

Sau khi Tô Hi và Đường Tư Vũ rời đi, nhân viên phục vụ lập tức nói với người phụ nữ bên cạnh: “Vị tiểu thư này, cô không biết người vừa rồi là ai nhỉ! Cô ấy là một trong những ngôi sao nữ rất nỗi tiếng của chúng tôi, cô ấy tên là Tô Hi.”

“Tô Hi?” Vẻ mặt người phụ nữ ngớ ra, lắm bẩm nói: “Là cô ta?

“Hừ, hóa ra người mà Ôn Lệ Thâm muốn cưới là cô ta! Cô gái vô lễ, không có đạo đức như vậy, sao anh lại thích?” Cô gái đi cùng ở bên cười nhạt.

Trên khuôn mặt người phụ nữ thoáng qua nỗi ai oán xót thương nặng nề, nhếch miệng tự giễu: “Đây là người phụ nữ mà anh ấy muốn cưới.”

Nhân viên phục vụ bên cạnh nghe xong lập tức kinh ngạc, lẽ nào bọn họ biết Tô Hi?

“So với tiểu thư, cô ta kém hơn không phải một chút.” Người phụ nữ bên cạnh lập tức đánh giá thấp Tô Hi xuống mức không đáng một văn tiền, khinh bỉ một tiếng: “Cũng chỉ là nghệ sĩ hạng hai, có gì mà đắc ýI “Bỏ đi, chúng ta đi thôi!” Người phụ nữ nói với cô gái đi cùng bên cạnh.

Đường Tư Vũ và Tô Hi ra khỏi cửa, cũng sắp tức chết đi được, Tô Hi cắn môi nói: “Tớ chưa từng thấy người như vậy. Tớ đã trả tiền rồi mà vẫn dám uy hiếp tớ như thế. Thật như chỉ họ có tiền à2”

“Hi Hi, đừng tức giận, trên đời này loại người nào cũng có, chúng ta cứ mặc kệ là được.” Đường Tư Vũ khuyên nhủ, mặc dù trong lòng cô cũng khó chịu, nhưng cô không muốn Tô Hi không vui vẻ.

Tô Hi xách chiếc túi trên tay, tâm trạng mua sắm tốt đẹp ban đầu của cô đã bị phá hủy.

Tô Hi lái xe, lúc này hai người nên về rồi.

Đường Tư Vũ đi đón cậu nhóc. Hôm nay Hình Liệt Hàn có cuộc họp, phải 5 rưỡi mới về nhà.

Tô Hi trực tiếp chở Đường Tư Vũ đến trường học của cậu nhóc. Sau khi đón con xong, Tô Hi mời cả nhà đến nhà cô ăn tối, lâu lắm rồi hai cặp chưa tụ tập.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện