Tạ Trì Thành không phủ nhận, chỉ là ánh mắt trở nên sâu thẳm.
“Cậu Tạ đúng là diễm phúc không cạn, người phụ nữ kia quả thật là cực phẩm, chỉ là vị hôn thê kia của cậu đâu rồi?”
Tuy rằng cố cẩm Minh cũng không cảm thấy người phụ nữ Diệp Như Mạn kia có thể trói chặt Tạ Trì Thành, nhưng với tư cách là mẹ ruột của Tạ An, điểm này chính là lợi thế lớn nhất của cô ta,
Đối với người anh em vào sinh ra tử với mình, Tạ Trì Thành cũng không có lựa chọn giấu giếm, anh nói thẳng: “Cô ấy là me ruôt của Ta An.
”
cố Cẩm Minh trừng lớn hai mắt, há miệng, thuốc lá rớt rồi cũng không rảnh bận tâm.
.
“Cậu nói cái gì?”
“6 năm trước, bị kẻ mạo danh thay thế.
”
Hồi lâu, Cố Cẩm Minh lại giơ ngón tay cái lên, “Tôi cảm thấy người phụ nữ Diệp Như Mạn kia mới đáng nhận được cái này, chuyện này mà cũng dám làm, lừa gạt cậu Tạ đó!”
Mặt Tạ Trì Thành trầm xuống, trực tiếp duỗi chân đạp vào cố cẩm Minh, người kia linh hoạt né tránh.
“Đừng tức giận chứ, vậy cậu tính phải làm sao bây giờ? Tôi nghe nói Diệp Như Mạn hiện tại cùng với bà già bên kia qua lại thân mật, có bà ta chống lưng, vị hôn thê này của cậu đúng là an toàn tại vị đó nha!”
Tạ Trì Thành khẽ mở môi mỏng, cười như không cười nhiễm vài phần lạnh lẽo.
‘Đã giăng lưới rôi
“Không sợ có cá lọt lưới à?”
“ừ, cậu trở về rất đúng lúc.
”
Cố Cẩm Minh:??? Làm sao lại có cảm giác như bản thân mình bị gài bẫy nhỉ.
Tầm mắt Tạ Trì Thành nhìn về phía chiếc xe bên kia nói: “Động tác quá lớn, sẽ kinh động con mồi, cá chết lưới rách.
Hãy giúp tôi bảo vệ cô ấy.
”
“Cậu là cậu Tạ đó, còn không bảo vệ được một người phụ nữ sao?”
Tạ Trì Thành trầm mặc.
Cố Cẩm Minh bất chợt nhận ra, không phải cậu ta