Đầu óc của người đàn ông này có vấn đề à?
Diệp Như Hề tự nhủ trong lòng là phải kiên nhẫn không được nổi nóng, cô nói: “Tạ Trì Thành, bây giờ cái anh cần quan tâm không phải là tôi có uống rượu hay không, mà là chuyện liên quan đến vị hôn thê của anh.
”
Tạ Trì Thành cười nhạo một tiếng, nói: “Chờ một chút.
”
Điện thoại bị cúp máy.
Vẻ mặt của Diệp Như Hề lúc này chính là không hiểu chuyện gì xảy ra, sau đó dứt khoát mỉm cười, rồi phớt lờ nó.
Vừa bước ra khỏi phòng vệ sinh, Diệp Như Hề đã va vào lồng ngực nồng nặc mùi rượu xen lẫn hương chanh, người đó ôm chặt lấy cô.
Diệp Như Hề giật mình, theo bản năng muốn đẩy ra, bên tai lại truyền đến một giọng nói khàn khàn.
“Tiểu Hề, Tiểu Hề, Tiểu Hề…”
Liên tục gọi tên cô, mang theo một tia thống khổ đau lòng.
Diệp Như Hề sững người, lập tức dừng động tác lại.
Lục Tư Viễn ôm chặt lấy cô, trong góc tối mờ mịt dường như trên thế giới này chỉ còn cỏ bọn họ, mà anh ư cũng ước trên đời này chỉ còn bọn họ thôi, để người anh yêu sẽ không nhẫn tâm rời đi.
“Tiểu Hề, em đừng đi có được không…”
Diệp Như Hề thở dài nói: “Lục Tư Viễn, anh say rồi.
”
“Tiểu Hề, đừng đi, đừng đi…”
Lục Tư Viễn há miệng ra, mùi rượu lập tức xộc vào mũi, anh xém chút đã hôn trúng cô.
“Lục Tư Viễn, anh buông tay ra trước đi, anh say rồi, đừng nói nhảm nữa, thả em ra trước đi.
”
Nhưng Lục Tư Viễn càng ôm cô chặt hơn, như thể ạnh đang ôm lầy bảo bối quan trọng nhất.
“Tiểu Hề, anh có chỗ nào không tốt, em nói cho anh biết đi, anh có chỗ nào kém hơn so với người đó, anh có thể thay đổi.
”
“Lục Tư Viễn, anh đang nói bậy bạ cái gì vậy?”
“Đừng chọn người đó nữa, có được hay không? ở lại với anh, em muốn thế nào anh cũng có thể thay đổi.
”
“Lục Tư Viễn!”
“Anh sẽ làm tốt hơn, sáu năm, anh ở nước ngoài cố gắng sáu năm, chính là vì muốn trở về có thể cho em một chỗ dựa, Tiểu Hề, đừng đẩy anh ra xa, mất đi em, anh không biết phải làm thế nào để kiên trì nữa…”
Lục Tư Viễn cảm thấy miệng rất đắng, còn đắng hơn cả rượu, trong đầu hỗn loạn chỉ có một ý nghĩ, Tiểu Hề của anh ta đã thuộc về người khác, muốn rời xa anh.
Sáu năm trời ròng rã, trải qua không biết bao nhiêu ngày đêm, anh đều dựa vào ý nghĩ này mà chống đỡ, vì để có đủ nền móng vững chắc, anh cố gắng không nhận bất cứ sự giúp đỡ nào từ gia đình, tất cả những thứ hiện tại đều là tự mình đổi lấy.
Nhưng đột nhiên, nguyên nhân khiến anh kiên trì được đến