Vu Bình kinh ngạc một chút, không nghĩ tới cô lại có thể nói trực tiếp như vậy, nhưng cũng không hề bối rối, nói lại: “Nếu như mà mày không chịu nghe lời, thì phải cẩn thận một chút, dù sao mày cũng không thể kè kè giữ chặt đứa bé kia bên người bất cứ lúc nào, không phải sao?”
Diệp Như Hề cười cười, nói: “Dì Vu, bà nói vậy là đang uy hiếp tôi sao?”
“Mày đúng là một đứa trẻ thông minh đó.
”
Nếu còn ở trong giai đoạn khó khăn kia, có lẽ cô sẽ còn bị những lời này uy hiếp, nhưng hiện tại, tất cả đều đã vượt ngoài quỹ đạo, cô cũng không muốn tiếp tục nhân nhượng nữa.
Nhân nhượng chỉ khiến mọi chuyện tồi tệ hơn, mà cô, ngoại trừ Nhạc Nhạc, cũng không sợ mất đi cái gì.
“Dì Vu, tôi có một đoạn ghi âm muốn bà nghe qua một chút.
”
Diệp Như Hề lấy di động, bấm vào mục ghi âm, phát lại đoạn ghi âm mà ngày đó cô đã lưu lại.
Sau khi Vu Bình nghe xong, săc mặt thoáng biến đổi.
“Mẹ kế coi con gái riêng của chồng như gái gọi, hãm hại đưa tới tận cửa cho đối tác, chuyện như vậy cũng chỉ có bà làm được, thật là khiến người ta mở rộng tầm mắt!”
“Chỉ bằng bản ghi âm này cũng không thể làm được gì, sẽ chẳng có ai tin lời mày đâu.
”
“Tin hay không tin thì phải xem suy nghĩ của mọi người thế nào.
Mặt khác, chuyện xảy ra 6 năm trước , bà cũng đừng ép tôi nóng lên, tôi có thể thay Diệp Như Mạn đi gánh tội thay, nhưng không có ai cấm tôi không thể lật lại bản án đâu.
”
Nơi này không có người ngoài, Vu Bình cũng không có tiếp tục bày ra bộ mặt mẹ kế hiền từ, lạnh lùng nói:
“Đừng lấy cái này ra uy hiếp tao, nếu như mày có thể lật lại bản án thì sao còn phải chờ đợi tới bây giờ chứ?”
Diệp Như Hề cười nhạo, nói: “Không tin