Cô cũng không ngu ngốc đến nỗi không biết chuyện này là cố ý.
Việc đầu tiên khi thấy cô bị hắt nước không phải lấy khăn giấy cho cô, mà là muốn cô thay quần áo.
Cô biết quần áo ở cửa hàng này giá cả tuyệt đối sẽ không thấp, con số có thể tới vài vạn, mà số tiền này có thể chống đỡ được tiền thuốc men cho
Nhạc Nhạc một khoảng thời gian.
“Tiểu thư, cô mau chóng vào thay quần áo đi, tôi đã chọn cho cô một bộ quần áo rất phù hợp.
”
“Không cần! Tôi đi toilet một chút”
Diệp Như Hề cắn răng, che lại vị trí trước ngực, vội vã rời khỏi cửa hàng.
Lúc này, Đường Anna cũng đi từ phòng thử đồ ra, ánh mắt mang theo vẻ hả hê.
Diệp Như Hề vội vàng đi vào nhà vệ sinh, nhưng bởi vì đi quá gấp, hơn nữa phần mát lạnh nơi cổ áo khiến cô bối rối, không thể không cúi đầu, đi
đứng không cẩn thận, liền đụng phải người ta.
Diệp Như Hề ăn đau, thiếu chút nữa đã té lăn trên đất, cánh tay rắn chắc trực tiếp vòng qua ôm lấy eo cô.
“Cẩn thận.
”
Diệp Như Hề hoảng sợ, ngẩng đầu, đối diện với một đôi mắt đen láy, sâu thăm thẳm.
Cô ngây ra một lúc.
Tạ Trì Thành nhíu mày, thấy cô đứng vững vàng, liền chuẩn bị buông tay, nhưng ánh mắt lại không cẩn thận dừng trên ngực cô.
Dưới mảnh áo bị nước làm trong suốt là chiếc bra màu hồng ẩn hiện, khiến người nhìn huyết mạch sôi trào.
Diệp Như Hề cảm giác ngực như bị cái gì châm chích, lập tức chặn hai tay lại, nói: “Giám đốc Tạ, thật xin lỗi, không cẩn thận đụng phải anh.
”
Tạ Trì Thành dời tầm mắt, phát hiện giờ phút này Diệp Như Hề trông vô cùng chật vật, tóc tai dính nước, chiếc áo còn bị nước dội ướt một mảng lớn.
Những người đàn ông đi qua đều không nhịn được mà liếc cô thêm vài cái, lộ ra ý cười mơ hồ không rõ.
Diệp Như Hề cảm thấy càng xấu hổ hơn, những ánh mắt đó đảo trên người cô càng khiến