“Sư phụ! Thật vậy chăng! Nhạc Nhạc thật sự là em gái của con sao ? Thật tốt quá! Thật tốt quá!”
“Tiểu An, đừng kích động như thế, ta còn có một tin tức xấu muốn nói cho con biết.
”
Tạ An vội vàng điều chỉnh cảm xúc, trên mặt cũng khôi phục vẻ cung kính, cậu biết sư phụ có thể nhìn thấy mình qua camera của máy tính.
Sự tồn tại của sư phụ quá bí ẩn, thậm chí cậu bé còn chưa từng thấy mặt người này.
Chỉ những lúc sư phụ muốn thì cậu mới liên lạc được với người, ngày thường đều biến mất không thấy tăm hơi, nhưng chuyện
này không ảnh hưởng tới sự tôn kính của của cậu với thầy của mình.
“Daddy của con tìm được ta, muốn tìm ta hỗ trợ điều tra một số việc.
”
Sắc mặt Tạ An lập tức căng chặt.
“Con đoán được mà, nhưng vì học trò đáng yêu của ta, ta tình nguyện từ bỏ
số tiền khổng lồ kia–nhưng mà
daddy của con cũng giàu có quá đấy!”
Tạ An biết bản tính tham tiền của sư phụ mình, vội vàng nói: “Sư phụ! Sau này tiền mừng tuổi đầu năm của con đều giao cho người!”
Ồ, vậy cũng được đó.
Lại nói tiếp,
tóm lại daddy của con đã có nghi ngờ rồi, muốn điều tra được chuyện này không khỏi tốn công phí sức một phen, ta sẽ cản trở bên phía anh ta một chút, Tiểu An, con có ý kiến gì không? Có muốn cho daddy của con biết con còn có một cô em gái không?”
Trên mặt Tạ An tràn ngập rối rắm.
Cậu rất muốn nhận lại em gái mình.
Nếu Nhạc Nhạc là em gái của cậu, như vậy dì xinh đẹp là mami của cậu sao?
Dì xinh đẹp là mami vậy thì ‘ mami ’ hiên tai kia của câu lai là như thế
nào?
Tạ An luôn luôn thông minh, nhưng ở độ tuổi này của cậu bé không thể hiểu nổi mối quan hệ phức tạp như vậy.
Nhưng có một số điều cậu chắc chắn một người cũng không thể có hai mami.
“Sư phụ, có thể giúp con